Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Ở Niên Đại Nằm Vùng - Chương 119: Thu hoạch bất ngờ - Của trời cho

Cập nhật lúc: 2025-10-25 11:58:06
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi dọn xong hạt giống trong sân nhà Chu Nghiên, Chung Văn Hoa liền ngừng nghỉ chạy về Vân Kinh để xử lý các công việc tiếp theo.

 

Thẩm Tuyển thì rời , nhưng cũng thể ở lâu, vì việc khởi động vụ án 312, Khu 9 chắc chắn phối hợp điều tra.

 

Thẩm Tuyển chỉ đợi mới tò mò hỏi: “Em thế nào ?”

 

“Anh hỏi nhiều quá, thong thả, tiễn.”

 

Chu Nghiên đẩy Thẩm Tuyển , vẻ đuổi khách.

 

Thẩm Tuyển: “…”

 

Thật là vô tình.

 

Lần , Quách Hạc Niên dân làng bảo vệ, còn nhờ họa phúc mà tự do.

 

Khúc mắc bao năm gỡ bỏ, trông ông cũng trẻ ít. Chỉ là quả thực đến Vân Kinh một chuyến, nhưng ông tạm thời nhận lời mời nhậm chức của Viện Nghiên cứu Trung y.

 

lớn tuổi thế , dù cũng chắc giúp gì.”

 

Tuy Quách Hạc Niên luôn già, nhưng năm nay ông cũng mới tròn 60 tuổi, hơn nữa vì bảo dưỡng nên thể khỏe mạnh, cường tráng.

 

“Cháu tôn trọng lựa chọn của ông.” Thẩm Tuyển cũng ép buộc, mà : “Nếu việc cần, ông thể đến nhà họ Thẩm ở Vân Kinh bất cứ lúc nào, chúng cháu sẽ sắp xếp thỏa cho ông.”

 

“Bây giờ chỉ tự đây đó một chút.” Quách Hạc Niên cẩn thận cất giấy tờ chứng minh do thôn và huyện cấp túi.

 

Nếu Quách Hạc Niên đến Vân Kinh , Thẩm Tuyển lúc thể đưa ông một đoạn, lái xe cũng tiện hơn.

 

Trước khi rời , Quách Hạc Niên dẫn Chu Nghiên tứ hợp viện: “Ở đây chút đồ, chờ con cứ lấy , con chỗ để.”

 

Chu Nghiên Quách Hạc Niên mở cánh cửa của một sân bỏ hoang, dẫn cô đến bên một cái giếng cạn trong sân.

 

Chu Nghiên trong, giếng sâu… miệng giếng nhỏ.

 

Muốn xuống cũng chút kỹ thuật.

 

“Còn mảnh ruộng t.h.u.ố.c trong sân , nếu con dùng thì cứ tự trồng, dùng thì cứ để hoang đó.” Quách Hạc Niên giải thích, mà dặn dò một chuyện khác.

 

Thấy Quách Hạc Niên dặn dò nghiêm túc như , Chu Nghiên chần chừ hỏi: “Ông sẽ luôn đấy chứ.”

 

“Lá rụng về cội, thể trở về.”

 

Quách Hạc Niên chắp tay lưng, tâm trạng thu dọn đồ đạc.

 

Ngày Chu Nghiên tiễn Quách Hạc Niên và Thẩm Tuyển, cô thấy tấm ảnh trong vali của ông.

 

Cô hiểu , lão Quách ngoài đây đó, e rằng cũng là để cùng vợ khuất của .

 

Thẩm Tuyển hạ cửa sổ xe xuống chuyện với Chu Nghiên: “Nhớ cho cẩn thận cuốn sổ tay nông nghiệp của em đấy.”

 

Chu Nghiên suy nghĩ một lúc mới cuốn sổ tay nông nghiệp đó là gì, trời ạ… hình như cô thật sự chép một cuốn.

 

Ừm… là trực tiếp dùng điểm tích lũy đổi với hệ thống một cuốn sách chất lượng giấy phù hợp với thời bây giờ.

 

Chu Nghiên cong môi : “Không cần bận tâm, lo việc của , tạm biệt…”

 

Trong thôn cũng nhiều đến tiễn Quách Hạc Niên. Chu Nghiên chuyện với Thẩm Tuyển xong liền nhường chỗ cho những khác vây quanh xe.

 

“Lão Quách, cô phóng viên đưa tin đó tòa soạn sa thải , hơn nữa các cơ quan của huyện cũng tự đăng tin giải thích, ông còn sợ hiểu lầm nữa .” Lý Đi Tới tủm tỉm .

 

“Đa tạ thôn trưởng và dân làng quan tâm.” Quách Hạc Niên vẫn chút thích sự nhiệt tình quá mức của Lý Đi Tới, nên thái độ cũng bình đạm.

 

Lý Đi Tới nhận câu trả lời của ông vô cùng mãn nguyện.

 

Liên tục : “Nên , nên mà…”

 

Ở đầu thôn, ngay cả Phương Kiến Quốc đang dưỡng bệnh cũng tiễn, xua tan tâm trạng u ám ngày thường, nở một nụ tươi.

 

Chu Nghiên thấy dường như bà con làng xóm còn nhiều điều , bèn lặng lẽ lui ngoài.

 

Trước khi Quách Hạc Niên rời , ông đưa cho cô một chiếc chìa khóa của tứ hợp viện, nhưng Chu Nghiên cũng dùng đến, mà trèo thẳng tường .

 

Làm cũng sẽ khác để ý.

 

Cô quen đường quen nẻo tìm đến sân mà Quách Hạc Niên dẫn cô qua. Tuy giếng sâu, nhưng Chu Nghiên cầm dây thừng nên xuống cũng mấy tốn sức.

 

Dưới đáy giếng, cô bật đèn pin siêu sáng của lên. Nơi những nước, mà là gì cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-chuc-ty-vat-tu-o-nien-dai-nam-vung/chuong-119-thu-hoach-bat-ngo-cua-troi-cho.html.]

 

Chu Nghiên sờ lên thành giếng, phát hiện những viên gạch đá xây ở đây đều hình bát giác quy luật. Sau một hồi bận rộn, cuối cùng cô cũng tìm thấy cơ quan.

 

Chỉ là lúc ấn viên gạch xuống cần dùng một lực mạnh, e rằng ngay cả một đàn ông trưởng thành huấn luyện bài bản cũng sức lực như . Đây xem như một hình thức bảo vệ khác.

 

Chu Nghiên dùng sức ấn xuống, bức tường từ từ di chuyển, cuối cùng hiện một lối cao một mét.

 

Không hổ là gia đình giàu , đúng là một thế giới khác bên trong.

 

Chu Nghiên khom lưng chui , đó thấy một căn phòng trống rỗng, mặt đất một đống bao tải, mở bên trong là gạo cũ từ nhiều năm .

 

Nơi trông như cướp bóc qua, nhưng nếu chỉ thì Quách Hạc Niên cần thiết bảo Chu Nghiên đến đây một chuyến.

 

Cô đành quan sát kỹ . Cũng may là kinh nghiệm tích lũy, việc tìm cơ quan mấy tốn sức.

 

Mở cánh cửa thứ hai , Chu Nghiên mới thấy những chiếc rương gỗ chất đống trong mật thất.

 

Số lượng nhiều, cô tùy tiện mở một chiếc xem, vất vả nhấc nắp lên thì thứ bên trong cho lóa mắt.

 

Màu vàng, một rương đầy ắp ngay ngắn — những thỏi vàng.

 

Chu Nghiên: “…”

 

Món quà quá quý giá .

 

Dù đặt ở thời cổ đại cũng là một món của trời cho.

 

Chu Nghiên cánh cửa bí mật mở, quyết định cất hết đồ đạc ở đây gian , sắp xếp một kho riêng.

 

Chờ cơ hội sẽ trả cho Quách Hạc Niên.

 

Sau khi cất gian, hệ thống tự động tính toán giá trị. Ngoài vàng bạc vô , còn thư pháp, tranh vẽ và châu báu.

 

Lão Quách đúng là giàu thật.

 

Lúc rời , Chu Nghiên khôi phục cơ quan trong giếng như cũ, dùng dây thừng leo lên.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Khi ngoài, dân làng tiễn Quách Hạc Niên và Thẩm Tuyển , buổi chiều thôn trưởng cho nghỉ ngơi.

 

Tuy trễ nải công việc một ngày, nhưng ai phàn nàn.

 

Thoáng cái hè. Chu Nghiên nhận thư từ Vân Kinh gửi đến.

 

Là một lá thư của Giang Niệm Từ. Anh việc đáng tin cậy, thật sự tìm cách lấy công thức của “Cầm m.á.u linh hào” mà Chu Nghiên .

 

Chu Nghiên xem qua bảng thành phần, dù d.ư.ợ.c phẩm chế tạo hiệu quả , nhưng cũng thể nào vô dụng .

 

… Trừ phi là dây chuyền sản xuất xảy vấn đề.

 

Chu Nghiên kết quả phân tích , chuẩn sắp xếp thành một tập tài liệu để gửi bưu điện về cho Thẩm Tuyển.

 

Cô bận rộn trong nhà cả nửa ngày, quên mất hôm nay hẹn cùng Trương Hiểu Quyên hái rau dại, mãi đến khi chị sân tìm cô.

 

“Em quên mất thời gian.”

 

Chu Nghiên chút ngượng ngùng.

 

“Không , chị cũng mới thu dọn xong.” Trương Hiểu Quyên vẫn dịu dàng như cũ.

 

Hai khu rừng núi, sâu.

 

Nếu Chu Nghiên tương đối quen thuộc nơi , cô cũng sẽ cùng Trương Hiểu Quyên.

 

Bởi vì ngay cả những nơi cạn ở núi cũng rắn độc qua , huống chi là các loài động vật nhỏ khác.

 

“Dạo mộc nhĩ mọc nhiều lên , chúng hái thêm một ít nhé.”

 

Trương Hiểu Quyên dần dần sâu trong rừng, xổm hái mộc nhĩ.

 

Chu Nghiên ở cách chị xa, đang xem xem các loại d.ư.ợ.c liệu bên ngoài núi mọc .

 

Nếu thì cô vẫn sâu trong núi.

 

Trương Hiểu Quyên hái kha khá liền dậy, mắt bỗng tối sầm, suýt nữa ngã quỵ.

 

“… Cẩn thận.”

 

Chu Nghiên đỡ lấy chị.

Loading...