Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Ở Niên Đại Nằm Vùng - Chương 320: Huynh muội tương phùng, muội muội tôi không thể ranh mãnh như vậy

Cập nhật lúc: 2025-10-28 06:54:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Nghiên và Chu Hành gặp ở nhà ăn của doanh trại. Lúc đó Chu Nghiên giúp một bệnh nhân sạch vết thương hoại tử, đang ăn màn thầu trong nhà ăn.

 

Chu Hành cứ nghĩ là lầm. Cô em gái xui xẻo của thể nào xuất hiện ở đây , huống hồ mấy hôm cô còn gửi đồ từ Vân Kinh đến cho . Chu Hành nào rằng, những bưu phẩm đó là Chu Nghiên gửi từ lâu, chỉ là đến chậm mà thôi.

 

Chu Nghiên cảm giác , ngẩng đầu lên, khoảnh khắc thấy Chu Hành, cô suýt nữa nhận . quen dù đổi thế nào, cảm giác thuộc vẫn còn đó. Chu Nghiên vẫy tay với Chu Hành.

 

Sau đó cô thấy… Chu Hành mặt đen sầm tới.

 

“Sao em ở đây? Mắt vấn đề …”

 

“Không , em là tình nguyện viên mà,” Chu Nghiên đưa huy hiệu màu đỏ của cho xem, tiếp tục đó gặm màn thầu.

 

Chu Hành đau đầu: “Em dậy , chúng chuyện,” cảm thấy Chu Nghiên còn mệt hơn cả khi chỉ huy.

 

em đang ăn cơm mà.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Vừa ăn.”

 

Chu Hành và Chu Nghiên ba năm gặp. Dù Chu Nghiên trở nên thông minh và thi đậu đại học, nhưng trong lòng Chu Hành vẫn nghĩ cô là đứa em ngốc nghếch, thể tự chăm sóc bản như trong ký ức. Một như thể đến một nơi nguy hiểm như thế ?

 

Trở phòng của Chu Hành, Chu Nghiên tự tìm chỗ . Cô chậm rãi: “Em thấy hình như trai hơn.”

 

“Bây giờ là lúc chuyện đó ? Tốt nhất em nên về nhà ngay, đừng ở nơi nguy hiểm như thế .” Chu Hành day thái dương, cảm thấy Chu Nghiên còn mệt mỏi hơn cả khi chỉ huy.

 

“Thế thì em chẳng thành lính đào ngũ , .”

 

“Em thể hỏi khác, em ở đây . Cần lo thì lo cho chính , mới là chiến sĩ ở tiền tuyến, với về nhà?” Câu hỏi của Chu Nghiên khá nhiều, còn học cách cãi lý.

 

Chu Hành về nhà, mà là khi rèn luyện trong quân đội, trưởng thành nhiều. Ban đầu chỉ mong lập công trạng, nên sự nghiệp. Sau chuyện của ba giải quyết, cũng bắt đầu thăng tiến, còn tự do như . Việc về nhà cứ thế hoãn nhiều .

 

Chu Nghiên ăn xong màn thầu, Chu Hành rót cho cô một cốc nước ấm.

 

“Nếu chiến sự thì về nhà .”

 

“Vậy thì chúng thể cùng về.” Chu Nghiên thấy Chu Hành vẫn thì yên tâm, còn chuyện về nhà thì vội.

 

“Anh sẽ để mắt đến em, đừng chạy lung tung. Lỡ doanh trại tấn công, em theo đội ngũ rút lui ngay lập tức.” Chu Hành cô em gái ngây thơ, cuối cùng c.ắ.n răng thỏa hiệp.

 

“Vừa em mang nhiều thuốc, lát nữa đưa cho .” Chu Nghiên mặc kệ đang nghĩ gì. Đã đến đây , nếu chào hỏi thì mới đúng là lính đào ngũ. Chu Nghiên nghĩ Chu Hành chắc chắn trong nhà như .

 

Nhắc đến thuốc, Chu Hành em gái một cái. Lúc rời nhà Chu Nghiên đưa t.h.u.ố.c cho , và còn nhận thêm. Những loại t.h.u.ố.c đó thuộc nhãn hiệu nào, nhưng hơn hẳn t.h.u.ố.c ở bệnh viện quân khu. Có thương nặng, cũng nhờ t.h.u.ố.c cầm m.á.u mới đợi đồng đội đến cứu, giữ mạng.

 

“Ồ…” Chu Hành đáp một tiếng khô khan. Chu Nghiên uống xong nước thì chuẩn rời .

 

“Em , lát nữa sẽ tìm ,” Chu Nghiên cũng bận rộn.

 

Chờ Chu Nghiên , Chu Hành lập tức gọi phụ trách hậu cần y tế đến, hỏi về biểu hiện của Chu Nghiên. Khi cô quả thực xuất sắc, và sắp trở thành trụ cột của đội ngũ y tá, mới từ bỏ ý định đóng gói Chu Nghiên tống cổ về Vân Kinh. Nếu thật sự cô thể lính đào ngũ, lính bỏ trốn thì cũng đành. Anh thể để Chu Nghiên xảy chuyện ở đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-chuc-ty-vat-tu-o-nien-dai-nam-vung/chuong-320-huynh-muoi-tuong-phung-muoi-muoi-toi-khong-the-ranh-manh-nhu-vay.html.]

 

Chu Nghiên nghĩ tới suy nghĩ của Chu Hành. Sau khi trở về, cô thu thập một đống thuốc, quan trọng hơn là từ kho gian tìm những món đồ hộ cho Chu Hành. Ngọc bội hộ đó cô đưa cho Thẩm Tuyển, cần kết hợp với đám mây tử khí . Còn Chu Hành, vốn dĩ vận khí , là giả thiết c.h.ế.t trẻ của vị diện, quá nguy hiểm.

 

Chu Nghiên lấy lá bùa gia tăng khí vận bọc ngoài tiền Ngũ Đế, đó nhét một chiếc túi tiền thêu hình bát quái bằng chỉ vàng. Vận khí đủ, huyền học bù .

 

Buổi tối, Chu Nghiên mới mang đồ đến cho .

 

“Sao em đựng nhiều đồ thế ?” Chu Hành nhanh chóng nhận lấy, nhưng thấy kỳ lạ, vali chỉ lớn như , dù nhét đầy t.h.u.ố.c cũng thể chứa nhiều đến mức . Số t.h.u.ố.c gần bằng cả kho dự trữ của quân khu.

 

“Em dùng bao tải đựng đến mà, nhiều chuyện quá, lấy đây?” Chu Nghiên lười giải thích.

 

“… Lấy.” Hiện tại t.h.u.ố.c khan hiếm, Chu Hành dùng cho mà sẽ chia cho khác.

 

“Cái nữa,” Chu Nghiên lấy chiếc túi hộ .

 

“Cái gì đây?” Chu Hành cau mày, thấy họa tiết đó chút mê tín phong kiến. Dù hiện tại còn nghiêm khắc đả kích văn hóa , nhưng trong quân đội thì nên xuất hiện. Anh là vô thần.

 

Chu Nghiên nghĩ sẵn lời để . Thấy Chu Hành kháng cự, cô nghiêm túc : “Cái là bà nội nhờ em mang cho , túi tiền là bà tự thêu, nhất định mang theo bên . Em sợ khác thấy, khâu quần lót .”

 

“Xem , kim chỉ em cũng mang đến cho ,” Chu Nghiên quả là một đứa em chu đáo.

 

Chu Hành mặt khó coi. Khâu quần lót cái gì? Sẽ cộm lắm. Chu Nghiên chớp chớp mắt, ngây thơ hỏi: “Anh sẽ phụ lòng bà nội nhỉ, bà nếu mang theo thì bà sẽ ngủ ngon .”

 

“Xa như , ?” Chu Hành cảm thấy gài bẫy, nhưng bằng chứng.

 

“Tâm linh tương thông,” Chu Nghiên nghiêm túc .

 

Nhìn đôi mắt to long lanh của em gái, Chu Hành nữa thỏa hiệp.

 

“Thôi, khâu lưng… ?”

 

“Được, cần em giúp ?” Chu Nghiên còn tận mắt thấy Chu Hành khâu mới yên tâm. Dù cô nếu đồng ý thì chắc chắn sẽ .

 

“Không cần, tự .”

 

“Em về sớm , trừ lúc ở khu bệnh nhân , buổi tối đừng chạy lung tung.” Chu Hành cảm thấy thà gặp Chu Nghiên còn hơn. Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, huyết áp của tăng cao mấy .

 

“Em , nhớ khâu đấy,” Chu Nghiên rời vẫn quên nhắc nhở.

 

Chu Hành mặt biểu cảm đóng cửa .

 

Đừng … hai em nét giống thật, đặc biệt lúc biểu cảm, dáng vẻ lạnh lùng giống như đúc.

 

Chu Nghiên thành mục tiêu giai đoạn, tâm trạng cảm thấy hơn nhiều. Ngoài việc chăm sóc bệnh nhân hàng ngày, Chu Nghiên bắt đầu hỏi thăm tung tích của Thẩm Tuyển – mất tích. Rõ ràng chỉ đến để đưa vật tư y tế, tự “đưa” cả luôn ?

 

[Lời tác giả: Sốt cao lui, giai đoạn dưỡng sức, thời gian tới sẽ cố gắng chữ, thể là sẽ giữ cập nhật.]

 

 

Loading...