MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 109
Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:03:55
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Ngọc Thư hiểu rõ tám đứa trẻ trong nhà thông minh đến mức nào. Bà suy nghĩ một chút, đáp: "Các cháu nhà học khá , chỉ là học trễ. Thử cho chúng bài kiểm tra lớp 5 . Nếu hết , thì thử đề lớp 7."
"Gì cơ? Chị chắc chứ?"
Ông hiệu trưởng suýt nữa phun cả trong miệng. Ông chỉ Vệ Thiêm Hỉ và hỏi: "Con bé nhỏ thế cũng bài lớp 5 ? Nhiều lắm thì chỉ đủ trình lớp 2 thôi!"
Tạ Ngọc Thư ôm Vệ Thiêm Hỉ nhỏ nhắn mềm mại lòng, lắc đầu giải thích: "Không cần . Con bé là học giỏi nhất trong đám. Thầy cứ cho nó đề giống Quốc Kiện và Quốc Khang ."
Ông hiệu trưởng gì thêm, nhưng trong lòng chuẩn sẵn tinh thần chờ Tạ Ngọc Thư tự vả.
Ông rời năm, sáu phút, mang theo một chồng đề thi. Ông dẫn tám đứa trẻ cùng Tạ Ngọc Thư một phòng học trống, phát mỗi đứa một cây bút chì gọt sẵn, : "Các cháu , một tiếng đồng hồ. Nếu điểm 60, sẽ hạ xuống một lớp để kiểm tra . Nếu 90 điểm, sẽ nâng lên một lớp để kiểm tra thêm. Còn từ 60 đến 80 điểm, tạm xếp lớp đó, học kỳ thể điều chỉnh."
Tạ Ngọc Thư đồng ý với cách của ông hiệu trưởng, liền hiệu cho tám em Quốc Kiện tản , ai bài của nấy.
Với tám đứa trẻ nhà họ Vệ, vốn bơi trong biển đề từ nhỏ, bài kiểm tra của trường con em quân nhân chẳng gì khó. Điền chỗ trống, chọn đáp án, đúng sai hầu như chỉ cần liếc qua ngay, cần tính toán. Chỉ các bài toán ứng dụng là mất thời gian, vì câu hỏi khó, mà vì dài dòng nhiều bước giải. Việc thực sự tốn thời gian.
Câu “Nếu 60 điểm thì hạ xuống một lớp” của ông hiệu trưởng chạm đến lòng tự ái của tám em, nên chẳng ai nương tay. Tốc độ bài nhanh đến mức đáng kinh ngạc. Vệ Thiêm Hỉ là nộp bài đầu tiên, chỉ mất hơn mười lăm phút. Ngay đó, Vệ Đông Chinh và những đứa khác lượt nộp bài. Người chậm nhất là Vệ Quang Minh cũng chỉ tốn đến hai mươi phút.
Nhìn cảnh tượng , ông hiệu trưởng thở dài trong lòng. Ông nghĩ, những đứa trẻ thế dạy dỗ thành cái kiểu gì thế ? Nóng nảy, kiên nhẫn, chẳng dáng vẻ học sinh chút nào!
khi bắt đầu chấm bài, ông hiệu trưởng kinh ngạc đến mức nên lời. Chữ của tám đứa trẻ , độ chính xác cực kỳ cao.
Ông kiểm tra đối chiếu với đáp án nhiều . Trong tám đứa, năm đứa đạt điểm tuyệt đối. Hai đứa trừ hai điểm vì cách trình bày chuẩn. Riêng Vệ Tây Chinh trừ bốn điểm vì sai một con trong bước chuyển dòng, khiến kết quả sai. từ quá trình giải sai đó, ông thể chắc chắn rằng tư duy và cách của vấn đề.
Đây là những đứa trẻ từ gia đình thần thánh nào chui ?
Ông hiệu trưởng sang hỏi Tạ Ngọc Thư: "Bác sĩ Tạ, chúng quen ít năm . Chị thật cho , mấy đứa trẻ dạy dỗ kiểu gì ? Trường nào mà đào tạo chúng?"
"Chị đừng bảo là trường tiểu học sản xuất trong cái vùng núi hẻo lánh đó nhé! Nếu đúng thế, sẽ tự đến gặp hiệu trưởng của họ để học hỏi!"
Tạ Ngọc Thư bật : "Thật mà, chúng học ở đúng cái trường mà thầy nhắc đấy. Ở đó điều kiện đơn giản, nhiều khối lớp học chung, nên các cháu học một ngày là bài của nhiều lớp. Mẹ chồng cũng quản nghiêm, chị chồng và em chồng đều việc trong quân đội. Hai cô chúng nó còn thi đỗ đại học, mỗi tháng gửi sách về cho các cháu. Thế nên chúng nhiều, bài nhiều, cộng thêm đầu óc nhanh nhạy, nên học thôi."
Khi Tạ Ngọc Thư , hiệu trưởng trường con em lập tức hiểu : Nhà họ Vệ quả thật xuất chúng. Không chỉ một vị trung tướng Vệ, mà còn đào tạo hai sinh viên của những trường đại học danh tiếng. Thế hệ trẻ của họ tám đứa, đứa nào cũng là kỳ tài, đến mức khiến rằng tổ tiên nhà họ chỉ "phát hương" mà còn lắp hẳn một cái ống khói mộ phần!
"Ôi chao, đây mấy đứa trẻ tài năng như . Nếu học giỏi thế thì mấy bài tập quả thực là thiệt thòi cho chúng. Đổi sang bộ đề bài cấp cao hơn để nhé!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-109.html.]
Hiệu trưởng trường con em lục lọi trong túi hồ sơ, rút một xấp đề bài, là những tờ giấy thi dày đặc chữ, phát cho từng đứa, : "Đây là bộ đề mô phỏng kỳ thi tuyển sinh cấp ba dành cho học sinh lớp tám. Nếu các cháu thể đúng từ 80% trở lên, thì thể thẳng lớp tám học. Nếu đạt 80%, chúng sẽ căn cứ những sai để xếp lớp phù hợp. Nào, ."
Bộ đề vốn chuẩn để kiểm tra năng lực đầu của học sinh lớp tám khi nhập học. Đề bài thể lộ , và các thầy cô giáo soạn dựa mức độ khó của kỳ thi tuyển sinh cấp ba trong vài năm qua, còn nâng cao hơn một chút. Nếu đám trẻ nhà họ Vệ thể , thì quả thực chúng là thiên tài.
Những bài đúng là dễ dàng. Đối với bảy em nhà họ Vệ, dù suy nghĩ kỹ cũng , nhưng tốc độ giải quyết vấn đề thể nâng cao. Tuy nhiên, với Vệ Thiêm Hỉ, những đề bài vẫn thấm .
Do lượng câu hỏi lớn và nhiều bẫy trong đề, Vệ Thiêm Hỉ cố ý chậm , để tránh mắc đáng tiếc, để khiến các trai mất tự tin. Dẫu , cô bé vẫn thành bộ bài thi một cách chậm rãi trong vòng bốn mươi phút.
Khi nộp bài, hiệu trưởng ngay tại bục giảng để chấm. Trong khi đó, bảy vẫn xong bài, ai nấy đều sốt ruột.
Hiệu trưởng càng chấm càng phấn khích. Ông về văn phòng, mang thêm một túi đề nữa, đặt mạnh xuống bàn của Vệ Thiêm Hỉ: "Cháu , đừng . Biết gì thì cái đó.
Đảm bảo đúng, cố gắng tăng tốc độ bài. Hiểu ? Cái đầu của cháu thật sự thông minh!"
Vệ Thiêm Hỉ nhận lấy xấp đề, thoáng qua. Độ khó tăng thêm. Đoán ý định của hiệu trưởng, cô gật đầu đáp lời ngoan ngoãn.
Trong thời đại , cơ hội một xấp đề bài lớn như là điều cực kỳ xa xỉ, đến mức nhiều còn dám mơ tới.
Vệ Thiêm Hỉ mang đề bài trở chỗ , phân loại theo môn. Trước tiên, cô chọn toán, bắt đầu . Đã yêu cầu tăng tốc, cô chẳng cần che giấu khả năng nữa.
Ánh mắt lướt nhanh qua đề bài, kỹ năng tính nhẩm sử dụng đến cực hạn. Mỗi nét bút của cô như thần linh dẫn dắt.
Khi hiệu trưởng chấm xong bài thi đầu tiên của Vệ Thiêm Hỉ, ông thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt đầy vẻ yêu mến một nhân tài.
Đã dạy qua bao thế hệ học sinh, đây là đầu tiên ông gặp một đứa trẻ thiên phú đến . Nếu rõ khả năng của , ông tự dạy cô bé.
Bảy em nhà họ Vệ đầu óc cũng thông minh, nhưng so với Vệ Thiêm Hỉ "bàn tay vàng" thì gặp bộ đề mô phỏng kỳ thi cấp ba vẫn là thách thức lớn. Ban đầu cứ ngỡ năng lực giữa bọn họ và em gái chênh lệch nhiều, giờ mới nhận cách lớn đến mức nào.
Hiệu trưởng đặt bài của Vệ Thiêm Hỉ sang một bên, bắt đầu chấm bài của bảy em nhà họ Vệ. Mặc dù nổi bật như cô em gái, nhưng kết quả của họ vẫn thuộc dạng xuất sắc so với bạn bè cùng lứa.
"Cô bé , sẽ tìm dạy riêng. Dù cũng cần học cấp hai nữa. Để hỏi thử một bạn cũ. Nếu ông sẵn sàng nhận học sinh, thì cứ để cô bé theo ông học nhập môn. gần đây sức khỏe của ông , thể nhận. Nếu , để cô bé học thẳng lớp trung học cũng . Tuổi tác quan trọng, chỉ cần học nghiêm túc là ."
"Còn bảy nhóc , trình độ vẫn tới. Quốc Kiện và Quốc Khang khá hơn một chút, nhưng vẫn cần rèn luyện thêm. Sang học kỳ tới, hai đứa theo lớp bảy học. Năm còn nền tảng yếu hơn, kiến thức đồng đều, bắt đầu từ lớp sáu."