MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 92
Cập nhật lúc: 2025-09-25 00:54:55
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhanh chóng xử lý xong mấy hạt cơm dính , Bạch Đình Sinh trả khăn cho Vệ Đại Nha. Nhìn thấy ánh mắt cô trống rỗng, vẻ mặt như sét đánh trúng, bực bội :
"Sao? Bị dọa ? Bây giờ thiếu đạo nghĩa thế nào chứ? coi là bạn, còn thì thành đôi với thích!"
Giải tỏa nỗi bức xúc trong lòng, lý trí của Bạch Đình Sinh nhắc nhở rằng thể tiếp tục loạn như nữa. Anh :
"Thích thì thích, nhưng nếu thích , hai cứ mà ở bên , hiểu ? Cả đời coi như rơi bùn sâu thoát , chẳng lý gì kéo cùng. Như là công bằng với . bình thường, nhưng bình thường. Đồng chí Vệ Đại Nha, hãy đối xử với ."
Vệ Đại Nha sững sờ hồi lâu mới hồn. Đến tận lúc , cô vẫn thể chấp nhận sự thật rằng Bạch Đình Sinh thích là Bạch Dương.
" ăn no , về phòng đây. Cô từ từ ăn, tiêu hóa chuyện cho , đừng với Bạch Dương." Cầm lấy khay cơm nhôm, Bạch Đình Sinh lưng bỏ .
Bữa cơm của Vệ Đại Nha bỗng trở nên nhạt như nước ốc, cô ăn mà chẳng thấy vị gì, cả lơ lửng như hồn ma phiêu dạt về văn phòng. Nhìn chằm chằm mấy dòng chữ sách một lúc lâu, cô mới tập trung .
Đứng ở góc độ bạn bè, Vệ Đại Nha cảm thấy áy náy với Bạch Đình Sinh.
ở góc của một ngoài cuộc, cô thấy sai.
Yêu đương vốn dĩ là chuyện hai bên tình nguyện, gì chuyện một bên thích, bên bắt buộc đồng ý, nếu thì thành ép buộc mất.
Nghĩ đến Bạch Dương, bạn yêu đơn phương, còn bạn chất vấn đòi câu trả lời, chắc chắn cảm giác đó chẳng dễ chịu gì.
Kỳ thi đại học ngày càng gần, Vệ Đại Nha ép gác chuyện , nhưng mỗi thấy Bạch Dương, trong đầu cô hiện lên cảnh Bạch Đình Sinh với : "Người thích là Bạch Dương." Không còn cách nào khác, cô nộp đơn xin công tác với chủ nhiệm phòng thu mua, chạy một mạch hơn chục nơi, tiêu sạch một đống tiền và phiếu mua hàng, mới tạm xua tan áp lực tâm lý mà Bạch Đình Sinh gây .
Cách duy nhất để giải sầu là mua sắm!
Kỳ thi đại học đến trong nháy mắt. Bạch Dương nhận Vệ Đại Nha gì đó bất thường, bèn dẫn cô leo hết ngọn núi doanh trại khi kỳ thi diễn . Tại đó, kể bộ câu chuyện năm xưa.
Đó là một câu chuyện về Bạch Đình Sinh, tự thôi miên, tự đắm , tự vùi , đến giờ vẫn chịu tỉnh để đối mặt với hiện thực, cũng buông tha cho chính .
Đứng đỉnh núi, tiếng gió núi rít bên tai, Vệ Đại Nha chăm chú Bạch Dương. Một vốn luôn vui vẻ, giờ đây nhíu mày. Vẫn , nhưng khiến thấy đau lòng.
"Đại Nha, thể đáp tình cảm của . Việc thích của . Anh tổn thương , cố tránh xa , nhưng chịu buông tha cho ."
Bạch Dương trầm ngâm, từ lấy một điếu thuốc giấy, ngậm miệng bật diêm châm. Rít một , chậm rãi nhả khói, tiếp:
"Cậu quá cố chấp. Người thấy sông Hoàng Hà thì c.h.ế.t tâm, đụng tường Nam thì đầu.
Anh cho thấy sông Hoàng Hà, đụng tường Nam, mà vẫn buông bỏ . Anh đây?"
Một hít, một nhả, tàn thuốc đỏ rực lúc sáng lúc tối. Khói thuốc bao phủ khuôn mặt , như thể cả ẩn trong màn sương mù, khiến Vệ Đại Nha cảm thấy bối rối.
Cô đưa tay giật lấy điếu thuốc, dập tắt ném xuống đất, dùng chân di mạnh mấy , đó đá tàn thuốc xuống núi.
"Anh đúng, đây là em ngõ cụt. Chuyện tình cảm là của chúng , liên quan đến khác. Bạch Đình Sinh nghĩ thế nào, chúng thể lo ."
Viên đá lớn trong lòng đặt xuống, Vệ Đại Nha lập tức trở trạng thái "quản gia nghiêm khắc":
"Bạch Dương, từ nay hút thuốc nữa, rõ ? Anh mấy hút thuốc xem, hàm răng trắng bóc ám vàng hết cả, trông phát ớn. Anh thương răng của ? Lúc hút thuốc, hỏi ý kiến chúng ?"
Bạch Dương bật :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-92.html.]
"Anh hỏi mà. Hút thuốc hỏi chúng, nếu đồng ý thì kêu lên một tiếng, sẽ hút. Kết quả là chúng chẳng lên tiếng, chẳng là đồng ý ?"
Vệ Đại Nha lườm :
"Đó là sự phản kháng trong im lặng, lười tranh cãi với !"
...
Một năm , cuối tháng Bảy, Vệ Đại Trụ, Tạ Ngọc Thư, Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha trở về thôn Đầu Đạo Câu. , họ chỉ bốn mà còn mang theo hai vị khách - Bạch Dương và Cốc Thạc.
Trên đường, Vệ Đại Trụ liên tục dặn dò Bạch Dương và Cốc Thạc:
"Mẹ tính tình lắm, hai là học, mong hai rộng lượng bỏ qua nhé..." Câu lặp ít nhất trăm .
Nhìn vẻ căng thẳng của Vệ Đại Trụ, Tạ Ngọc Thư nhớ đến đầu tiên đưa vợ về mắt nhà họ Vệ, khi m.á.u tụ trong não tan.
Khi , Vệ Đại Trụ miêu tả bà cụ Vệ như thần tiên hạ phàm, thế gian một hai, nhưng gặp mặt, bà cụ phá vỡ hình tượng dày công xây dựng.
Bạch Dương và Cốc Thạc Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha kể về những "chiến tích lẫy lừng" của bà cụ Vệ, trong lòng vô cùng tò mò, tận mắt chứng kiến dung nhan bà cụ. nếu vì phận " rể gặp vợ", hai chắc chắn thể ung dung bước nhà họ Vệ.
Cả hai đều là từng trải, từ doanh trại đến thôn Đầu Đạo Câu, họ ngắm cảnh trò chuyện, tâm trạng khá thoải mái. Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha thì như .
Hai chị em lớn lên "uy quyền" của bà cụ Vệ, rõ tính bà cụ cứng rắn đến mức nào, chẳng khác gì Từ Hi Thái Hậu tái thế. Bà cụ gì, ai phép cãi. Hai chị em thấp thỏm lo sợ, nhỡ bà cụ chấp nhận mà họ chọn thì ?
Càng gần đến nhà, tâm trạng hai chị em càng rối bời, lòng như con thỏ nhảy loạn lên chuột rút.
Đi dọc con đường chính của thôn Đầu Đạo Câu, rẽ qua khúc cua cuối cùng, họ thấy cổng nhà .
Lúc đó, bà cụ Vệ đang tưới nước cho hàng rau xanh trồng chân tường. Thấy trong sân bỗng xuất hiện một nhóm , bà cụ ngẩng đầu lên , chiếc gàu nước trong tay rơi xuống đất.
Nếp nhăn mặt bà cụ giãn thành một nụ rạng rỡ. Bỏ qua Vệ Đại Nha, Vệ Nhị Nha, Tạ Ngọc Thư và Vệ Đại Trụ, bà cụ bước nhanh tới bên Bạch Dương và Cốc Thạc, hỏi:
"Hai là đồng chí Dương Liễu và đồng chí Tiểu Mễ ? Mau nhà, hoan nghênh, hoan nghênh! Đói ? Khát ? Thúy Phân, nấu cơm ! Xuân Nha, nhồi bột hấp bánh bao!"
Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha mỗi kéo một bên tay áo của bà cụ Vệ, chỉnh lời bà cụ.
"Mẹ, Dương Liễu, là Bạch Dương!"
"Mẹ, Tiểu Mễ, là Cốc Thạc! Ngũ hành Cốc, béo Thạc!"
Bà cụ Vệ ngượng:
"Ây, già , đầu óc lẩm cẩm, hai đừng để bụng nhé!"
Bà cụ thúc giục Trương Xuân Nha và Diêu Thúy Phân:
"Gọi nấu nước, cơm, còn lề mề gì trong nhà thế? Đại Nha và Nhị Nha đưa bạn trai về , nấu thêm vài món ngon, khách thất vọng, rõ ?"
Trương Xuân Nha và Diêu Thúy Phân đang giặt quần áo, Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha dẫn yêu về nhà, hai chị em dâu vội đặt bàn giặt xuống, túm mấy cái vạt áo lau khô nước tay.
Ngó đầu , quả nhiên thấy hai trai dáng cao ráo, vẻ ngoài tuấn tú đang trong sân, Trương Xuân Nha buột miệng thốt lên: "Đẹp trai thật!"