Để  một  trong môi trường lạ lẫm đông đúc ồn ào thế , khác gì  lấy mạng .
Hơn nữa, trong cốt truyện gốc, chính  thời gian  và Giang Ngôn Triệt tách   cho  cơ hội trốn thoát.
Chỉ cần  luôn ở bên Giang Ngôn Triệt, chắc sẽ   chuyện bất ngờ xảy  nữa  nhỉ?
Giang Ngôn Triệt tuy bất đắc dĩ, nhưng vẫn đồng ý đưa   gặp ông nội  .
 như một con rối dây, máy móc  theo Giang Ngôn Triệt.
Không ngừng     tiến tới bắt chuyện hỏi han, may mà đều  Giang Ngôn Triệt chặn .
Vượt qua đám đông, Giang Ngôn Triệt đưa  đến phòng khách VIP lớn nhất ở tầng hai.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Hệ thống: [Đây đều là  nhà họ Giang, vị ở giữa là ông nội Giang, từ bên tay trái của ông   lượt là bác cả và bác hai của Giang Ngôn Triệt.]
Giang Ngôn Triệt bước lên , cung kính chào hỏi từng vị trưởng bối.
 lấy hết can đảm,   theo Giang Ngôn Triệt mà chào một lượt.
Thế nhưng, ông nội Giang chỉ thờ ơ liếc  chúng  một cái, ngay cả một câu đáp  qua loa cũng  .
Bác hai Giang lạnh nhạt : "Cậu đến thì cũng thôi ,  còn dẫn cả cô  đến đây? Hôm nay là dịp gì,   sợ  khác chê  ?"
Hả?
Chẳng  ông nội Giang đích    gặp  nên mới gọi  đến ?
 nghi hoặc  về phía ông nội Giang đang  giữa, nhưng ông  vẫn  hé răng nửa lời.
Giọng điệu của Giang Ngôn Triệt rõ ràng thấp hơn bình thường  nhiều: "Bác hai, Tiếu Hàm là vị hôn thê của cháu, cũng là  nhà họ Giang."
Giang nhị bá  khẩy: "Một kẻ xuất  tầm thường   nhục nhã, mà cũng dám tự xưng là  nhà họ Giang ? Giang Ngôn Triệt, đừng tưởng    vài dự án trong thời gian  mà  thể coi trời bằng vung, nhà họ Giang  còn  đến lượt  lên tiếng!"
 gọi hệ thống: [Giang Ngôn Triệt  địa vị thấp kém thế  trong nhà họ Giang ?]
Hệ thống cạn lời: [Ta  ngay cô chả thèm  kỹ tóm tắt cốt truyện mà! Cha  Giang Ngôn Triệt qua đời từ khi   còn  nhỏ,    bảo mẫu nuôi lớn,  bảo mẫu ngược đãi, hồi nhỏ còn luôn  mấy đứa  họ ức hiếp, lớn lên  vì năng lực xuất chúng mà  hai ông bác  tìm cách chèn ép đủ kiểu, nếu  thì cô nghĩ cái tính cách  của   là do  mà ?]
[Thế còn ông nội   thì , cái lão già   mù ?]
Hệ thống: [Ông nội   cho rằng đây là cách rèn luyện Giang Ngôn Triệt, đúng là cái gọi là 'trời giáng trách nhiệm xuống  '...].
Rèn luyện cái quái gì!
Ban đầu  chỉ    cực kỳ thiếu thốn tình cảm,      đáng thương thế !
Chẳng trách   cái gì cũng  , từ giặt giũ đến nấu cơm, hóa  là vì từ bé  chẳng  ai chăm sóc cả.
Giang Ngôn Triệt dường như  quen với việc  chế giễu,     một lời, nhưng tay   nắm chặt lấy tay   càng siết chặt hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-toi-xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-nam-chinh-benh-kieu/chuong-8.html.]
Hệ thống: [Không  , cảnh báo hắc hóa! Cô nghĩ cách gì , Giang Ngôn Triệt hình như sắp lệch khỏi cốt truyện chính!]
[Ý gì?]
[Anh   g.i.ế.c ! Cốt truyện hình như sắp sụp đổ .]
 hít một  khí lạnh.
Không  chứ, đại ca , bao nhiêu năm nay  đều nhịn ,  hôm nay    vài câu    chịu nổi thế?
Hết cách ,  chỉ  thể  tay phản công  khi Giang Ngôn Triệt bùng nổ mất kiểm soát:
"Lão già nhì, đúng,  chính là ông đấy. Ông nội còn   câu nào, ông ở đây  vẻ  đây  gì? Hôm nay nếu  nể mặt ông nội,   chẳng thèm đến."
Mọi  ồ lên, bác hai Giang tức đến trợn mắt: "Cô!"
 vùi mặt  lòng Giang Ngôn Triệt: "Chồng ơi, ông  trừng mắt  em kìa."
Hệ thống: [+1, 88.]
Sau đó nó  nhảy  thêm một chữ: [Tuyệt.]
Cuối cùng, ông nội Giang cũng lên tiếng.
"Ngôn Triệt, đây chính là  cháu  là hiền lành ngoan ngoãn, hiểu chuyện ư?"
"Lão..."
 xông lên một bước,  định "tấn công  phân biệt đối tượng", thì Giang Ngôn Triệt đột nhiên kéo  , che chắn  ở phía .
"Hàm Hàm chỉ là nhát gan,  sợ  lạ,  thể là  chút phản ứng căng thẳng với môi trường xa lạ."
Wow, ba cái lời vớ vẩn  mà   cũng   .
  đầu , bất ngờ phát hiện Giang Ngôn Triệt  bình tĩnh , ánh mắt   tràn đầy dịu dàng và xót xa.
Khoan , xót xa ư?
Anh    thật sự nghĩ là   dọa phát điên  đấy chứ?
Bác hai Giang tức giận đến mức mất trí: "Cô  suýt nữa  lao lên cắn  ,  bảo đó là nhát gan ư?"
 liền  đà lấn tới, rưng rưng nước mắt : "Hu hu hu,   chỉ nhát gan ,  còn  rối loạn cảm xúc lưỡng cực và chứng sợ xã giao nghiêm trọng nữa."
Nói đơn giản là,   bệnh tâm thần, đừng chọc.
Vì  đột nhiên "phát bệnh", Giang Ngôn Triệt  đưa  rời khỏi hội trường sớm.
Trên đường về, Giang Ngôn Triệt cứ ôm chặt  mãi,  ngừng xin  .