"Anh vốn   để em gặp những   liên quan đó, chỉ  tìm cơ hội cho em và ông nội gặp riêng một lát  về, những lời họ  chỉ nhắm   thôi. Xin  em, tất cả là tại ,  để em  chịu ấm ức lớn như ."
  chút lúng túng.
Hóa    đột nhiên bùng nổ hắc hóa là vì   nghĩ   tổn thương.
Giang Ngôn Triệt của lúc , quá giống một con  .
Không  là nam chính Giang Ngôn Triệt rập khuôn, cứng nhắc, mà là một con  sống động với đầy đủ cảm xúc, tình cảm.
Sự im lặng kéo dài của  khiến Giang Ngôn Triệt lầm tưởng  vẫn còn đang buồn.
Áp lực trong xe  chút nặng nề.
Khi   lên tiếng  nữa, giọng Giang Ngôn Triệt  lộ  vẻ lạnh lẽo đáng sợ: "Hàm Hàm,    sẽ  bao giờ để em gặp họ nữa,   ở đây,  ai  thể  hại em."
Tình huống gì thế ,  sắp hắc hóa nữa  ?
 sợ đến mức giật , vội vàng vùng  khỏi vòng tay Giang Ngôn Triệt: "Anh đừng nông nổi  bừa nhé, g.i.ế.c  là phạm pháp đấy."
"Những lời họ , em chẳng để tâm chút nào, đối với em họ chỉ là những   quan trọng,   tổn thương  em ."
Giang Ngôn Triệt khựng : "Thật ?"
"Đương nhiên là thật."
 bắt chước Giang Ngôn Triệt vuốt tóc   khi, mà vuốt lông  .
Giang Ngôn Triệt  mà  hề né tránh, mặc cho  xoa xoa đầu .
"Vậy Hàm Hàm quan tâm điều gì?"
  chút nghĩ ngợi mà buột miệng: "Quan tâm  chứ ."
Giang Ngôn Triệt nhẹ nhàng kéo tay , chủ động áp mặt  lòng bàn tay .
Cảm giác ấm nóng chạm  các dây thần kinh đầu ngón tay, một luồng tê dại lan từ cẳng tay lên đến ngực.
"Hàm Hàm, em đối xử với  thật ."
Hệ thống: [Trời ơi, trời ơi, điểm hảo cảm +10, điểm hảo cảm hiện tại là 99, ký chủ, đỉnh thật đó!]
Tay  đang giơ lên khựng  giữa  trung.
Sao tự dưng lên 99 ?
Đừng mà,    rời khỏi thế giới .
Càng   rời xa Giang Ngôn Triệt.
Không  từ lúc nào,    còn cách nào coi   như một NPC lạnh lùng nữa .
Tối đó,   đưa  một quyết định liều lĩnh.
Vào canh ba đêm,  rón rén bước  khỏi phòng ngủ, thuận lợi  thẳng đến cổng biệt thự.
Hệ thống: [Đại tỷ  cái trò c.h.ế.t tiệt gì , mau  về!]
: [Xin   Thống Tử,   định  thể  thành nhiệm vụ  giao cho ,    rời .]
Thế nên,   tìm cách giảm điểm hảo cảm!
Nói xong câu ,  dứt khoát đẩy cánh cổng .
Một giây, hai giây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-toi-xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-nam-chinh-benh-kieu/chuong-9.html.]
Một giờ ,  lạnh đến nỗi nước mũi chảy ròng ròng mà  về biệt thự.
Giang Ngôn Triệt , ngủ gì mà say như chết, vợ sắp cưới chạy mất cũng  phát hiện, tính  cái kiểu bệnh kiều gì đây chứ?
Sáng sớm hôm , khi Giang Ngôn Triệt đến gọi  dậy, vẻ mặt  vẫn bình thường,    thấy  gì khác lạ.
Anh thật sự  phát hiện  rời ,  là âm thầm quan sát  thứ?
 hỏi hệ thống xem điểm hảo cảm  giảm .
Hệ thống cũng  thắc mắc: [Không hề,  đúng tý nào, theo lý mà , từ khoảnh khắc cô bước  khỏi phòng ngủ, chuông báo động   reo .]
Đến tối,   mò mẫm trong bóng tối, tiếp tục lên đường.
Lần ,   đến cửa tầng hầm.
Hệ thống: [Đại tỷ, chẳng lẽ cô thà  bắt nhốt ở đây, cũng    về thế giới cũ của  ?]
: [ nghĩ, Giang Ngôn Triệt sẽ đồng ý mang máy chơi game và tivi của  xuống đây thôi.]
Hệ thống: [...]
 hít một  thật sâu,  xoay nắm tay cửa tầng hầm.
Cửa  khóa.
 nhắm mắt , tưởng tượng vô  cảnh tượng tăm tối, kinh dị  thể xuất hiện trong tầng hầm.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Tuy nhiên,  cánh cửa  hề  chiếc lồng sắt ngột ngạt, cũng chẳng  giá tra tấn đáng sợ nào.
Căn phòng trống rỗng, chỉ  duy nhất một vật thể giống như bức tượng cao bằng  thật  sừng sững ở giữa,  phủ kín bằng một tấm vải đỏ.
Hệ thống: [Ủa, chỗ    khác với thiết lập cốt truyện ?]
Chuyện mà ngay cả hệ thống cũng   ư?
Đèn tắt, bức tượng phủ vải đỏ toát  một cảm giác âm u, quỷ dị.
 nuốt khan một tiếng, từng bước  đến gần.
Ngay khi  sắp chạm  tấm vải đỏ, đèn trong phòng đột ngột sáng bừng.
"Em đang  gì ?"
    , mà nghiến chặt răng, một tay giật phăng tấm vải đỏ xuống.
Một bức tượng sáp với ngũ quan  khắc họa y hệt .
Khoác lên  chiếc váy cưới trắng tinh, đầu đội vương miện kim cương.
 kinh ngạc  sững tại chỗ.
Giang Ngôn Triệt bước tới,  chút bất đắc dĩ giúp  kéo nốt tấm vải đỏ còn vắt hờ  tà váy cưới.
"Bị em phát hiện ."
Não  và hệ thống cùng lúc  đơ.
Giang Ngôn Triệt  hề tức giận, trong giọng điệu của   còn  nhiều sự bất đắc dĩ hơn.
"Nửa đêm  ngủ ngon, chạy đến đây  gì? Không     , đừng tùy tiện đến tầng hầm."
Cả   cứ ngây ngây ngốc ngốc.
"Đây là cái gì?"