Lâm Nham bên cạnh ông , ánh mắt thản nhiên lướt qua con Lâm Hiên bên cạnh.
"Ba, ba đừng tức giận, gần đây trong xưởng xây nhà đều là do tiểu Thành quản lý, bình thường cũng tăng ca."
Anh bình tĩnh xoa dịu cơn tức của đàn ông .
Lâm Quốc Cường con trai lớn như , trong mắt ánh lên một tia đau lòng, cuối cùng cũng gì nữa.
Đáy mắt Trương Tú Vân bên cạnh hiện lên một tia hung ác, điều bà cúi đầu nên phát hiện.
Bà che giấu cảm xúc của , lập tức ngẩng đầu :
"Không , gần đây thằng bé cũng bận rộn, gầy ít, cũng đừng giận nó.”
Nói trắng vẫn là do Lâm Thành chọc tức.
Có điều vợ Lâm Nham Là Triệu Lệ Trân xuất hiện để hòa giải.
"Chúng ăn cơm ạ, Tiểu Thành khỏe thì lát nữa để cơm cho , lát nữa bảo Lâm Nham chuyện với xem ạ.”
Lâm Quốc Cường miễn cưỡng gật gật đầu, ông động đũa, cả nhà lúc mới bắt đầu cùng ăn cơm.
Ăn cơm xong, Lâm Nham gõ cửa phòng Lâm thành.
Vẻ mặt Lâm Thành tối tăm chằm chằm cửa, gì.
"Là ."
Lâm Thành thở dài.
"Cửa khóa.”
Lâm Nham mở cửa phòng, bên trong chỉ một cái giường đơn, một dãy giá sách, còn một cái bàn, và một cái đèn bàn.
"Sao còn dọn ngoài."
Lâm Nham bàn việc, Lâm Thành đang nghiêng giường.
Lâm Thành nhạt một tiếng.
"Dựa cái gì mà em dọn ngoài?”
Lâm Nham tức giận, mà bình tĩnh :
"Nhà còn cái gì mà cần thiết ở ?”
Lâm Thành gì.
"Dù chỉ là một cái vỏ rỗng mà thôi, con bọn họ cũng chiếm cái gì."
Lâm Nham nhỏ những lời , chỉ hai bọn họ là thể .
Lâm Thành lời của mà ánh mắt sáng ngời, lập tức chằm chằm Lâm Nham.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-111.html.]
"Anh xong ?”
Lời của Lâm Thành rõ ý, nhưng Lâm Nham nhếch khóe miệng.
"Chờ xem .”
"Khóe miệng Lâm Thành cũng nhếch lên.
"Ngày mai em sẽ dọn ngoài, dù cũng ở đủ !”
"Ừ."
Lâm Nham gì, vỗ vỗ bả vai Lâm Thành ngoài.
Nghĩ đến lời Lâm Nham khi , Lâm Thành cảm thấy cơn tức vẫn luôn kẹt trong lồng n.g.ự.c tan một nửa.
Anh thu dọn mấy bộ quần áo, bỏ túi xách tay, đó ngâm nga khúc nhạc nhỏ bắt đầu sách.
Trương Tú Vân ở bên ngoài thấy Lâm Nham từ trong phòng, vẻ mặt bà âm u một cái.
Lâm Nham đến gần bên cạnh Trương Tú Vân, nhỏ giọng :
"Dì Trương, chú ý một chút, vẫn còn sống đấy.”
Con ngươi mắt của Trương Tú Vân co , hổ .
"Tiểu Nham gì .”
Lâm Nham gì, một tiếng rời .
Mọi trong phòng đều giải tán, Trương Tú Vân rốt cuộc che giấu cảm xúc của , vẻ mặt dữ tợn nắm chặt tay.
"Hừ."
Bà hừ lạnh một tiếng, khóe miệng chậm rãi nhếch lên...
Sáng sớm hôm , Lý Tư Vũ đến xưởng, thấy một đám vây quanh bảng thông báo đang thảo luận cái gì đó.
Lý Tư Vũ chen qua xem một chút mà thấy rõ, quá xa .
Nghe những xung quanh thảo luận, cô mới chuyện gì đang xảy .
Thì đó Hách Kiến Hồng của phòng kế toán cùng ủy viên nhà máy Lưu Thải Hà, còn một tiểu đội trưởng công nhân tuyến đầu đều đuổi việc.
Lúc khai trừ ba , hơn nữa còn rõ nguyên nhân, nhất thời lòng hoảng sợ.
Lý Tư Vũ vì công khai chuyện bọn họ trộm quặng, nhưng cô cũng hỏi Trương Học Văn.
Trong suy nghĩ của cô, nếu công bố việc đó thể sẽ mang ảnh hưởng .
Dù cũng là tài sản của nhà nước, là sơ xuất của bọn họ mới thể tạo một trộm cắp.
Nếu như thật sự phơi bày, như danh dự của xưởng bọn họ, nhất định sẽ ảnh hưởng lớn.