"Cô thoáng cái  thể lấy  nhiều tiền như ,     đưa cho cô  ?”
“Tuổi còn nhỏ   học điều , về  cũng là một đôi giày rách thôi!”
Chị   xong,   vây xem đều sợ hết cả hồn.
Nếu là thật còn  , nếu   chuyện gì đó,  hành vi  của chị  chính là cố ý bôi nhọ  .
Nhất thời tất cả   bắt đầu xì xào bàn tán, căn bản   nên tin ai.
Có cô gái trẻ cảm thấy Lý Tư Vũ quá may mắn,  lẽ bên trong thật sự  thứ gì đó.
Mà những đồng chí nam   bắt đầu nghĩ bậy nghĩ bạ...
“Cô  ai là giày rách!”
Phía ngoài đám   một bóng  cao gầy, đẩy xe đạp.
Ánh mắt của    về phía  Tiểu Bảo, cho    chút cảm giác áp lực.
Lý Tư Vũ  về phía Lâm Thành, trong lòng  loại suy nghĩ khó hiểu.
Tại     ở đây?
"Anh..." 
Mẹ Tiểu Bảo   đột nhiên    cho hoảng sợ.
"Anh  cô    thì là   ?”
Mẹ Tiểu Bảo thấy Lâm Thành tướng mạo đàng hoàng, quần áo   cũng vô cùng ,  đẩy xe đạp, chắc chắn là nhà  điều kiện.
Một  như    chuyện  cô ? 
Hừ, vì   mệnh cô    như ?
"  ?" 
Ánh mắt Lâm Thành u ám  chằm chằm cô , đột nhiên nở nụ , hỏi: 
"Cô cũng xứng nghi ngờ cô ? Cô dựa  cái gì ?”
Mẹ Tiểu Bảo    hỏi mà sửng sốt, đây là  ý gì? 
Chị   định mở miệng phản bác thì Lâm Thành  .
"Dựa  bộ dạng  xí của cô,  tư tưởng cũng  xa đó ?"
"Ha ha ha..."
Đám  chung quanh   lời  của Lâm Thành, đồng loạt   tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-126.html.]
Quả thật, nếu chỉ   Tiểu Bảo cùng Lý Tư Vũ  chung một chỗ.
Liếc mắt một cái cũng  rõ là ai rảnh rỗi   việc   kiếm chuyện gây sự.
Hơn nữa gần đây  Tiểu Bảo   việc gì  là  tìm   gây phiền toái     truyền khắp nơi.
Biết chị  là loại  gì,  xảy  quá nhiều , cho nên   mới  thể  ở chỗ  xem náo nhiệt.
"Anh!" 
Mẹ Tiểu Bảo  Lâm Thành  cho trắng cả mặt, chị     chê  cũng   là  đầu tiên.
 đây thực sự là  đầu tiên    chị   xí  mặt nhiều  như .
Lúc   Tiểu Bảo hận  thể lập tức chuồn !
Một ngày  chế giễu hai ,  Tiểu Bảo   chút nghi ngờ cuộc đời, vì  đàn ông đều  về phía cô ?
Lý Tư Vũ: Là cô nhắm    ?
"Không chừng cô   gian tình với ai đo,   về phía cô  như ,    cô  là ai ?" 
Mẹ Tiểu Bảo điên cuồng suy nghĩ, càng khẳng định ý nghĩ của  là đúng.
Lâm Thành  nhạt : 
"Ha ha, cô  là  yêu của ,  đương nhiên  cô  là ai.”
“Cô phỉ báng cô  như ,  thấy cần   chuyện với xưởng trưởng Hàn các .”
"Cái gì?!" 
Mẹ Tiểu Bảo lập tức ngây ngẩn cả .
Lý Tư Vũ cũng ngây ngẩn cả .
Xung quanh   ít   Lâm Thành, bởi vì đại đa  cán bộ cấp trưởng bộ phận   văn phòng đều  gặp qua  .
Lâm Thành  đến bên cạnh Lý Tư Vũ,  với  Tiểu Bảo: 
"Ngày mai  sẽ  tìm xưởng trưởng Hàn của xưởng quặng hỏi một chút.”
“Bây giờ công nhân của xưởng quặng đều như thế ? Đều  kiêng nể gì chửi bới  khác!”
Lý Tư Vũ  Lâm Thành kéo  một đoạn đường mới phản ứng , cô hất tay   .
"Anh   gì?"
Lâm Thành cảm nhận  bàn tay nhỏ bé mượt mà trong tay  rút , trong lòng cảm thấy mất mát.
Có điều trong lòng   vẫn vui vẻ  trộm,   nắm  bàn tay nhỏ bé  ! Hạnh phúc ~
Lý Thành Tài vẻ mặt nhiều chuyện  theo phía , lặng lẽ thu nhỏ sự tồn tại của bản .