Nói xong,   còn nháy nháy mắt với Lâm Thành.
Lâm Thành     như  thì lưng cũng dựng thẳng lên, mặt tươi .
“A, ha ha,     mà, bảo   mua đồng hồ đeo tay nam chứ.”
Diệp Xuân  lãnh đạo giống như một tên khờ, →_→.
Lâm Thành   phản đối,  ha hả  Lý Tư Vũ rời .
“Đây là cô   tạo bất ngờ cho  đây mà, hôm nay chúng  về .” 
Lâm Thành vội vội vàng vàng, hận  thể lập tức về nhà chờ Lý Tư Vũ tặng quà cho .
Lý Tư Vũ  mua đồ xong, cái khác thì  cần mua nữa,  đó  xe về Xuân Thành.
Sắp đến cửa nhà, Lý Tư Vũ lấy sọt đồ từ trong  gian , đeo lên lưng   về nhà.
Cụ bà mở cửa cho cô, thấy cô gắng sức cõng sọt  lưng thì .  
“Ôi chao, mau đưa cho ,   cõng thứ nặng như  chứ?” 
Bà  xong thì đưa tay nhận lấy sọt, bê  nhà.
Lý Tư Vũ thấy cụ bà nhanh nhẹn bê sọt  nhà,   chút nào là khó khăn. 
Cái sọt đó   cõng một chút  sắp đè còng cả lưng, cụ bà  dễ dàng bê lên như ... 
Sức lực của cô còn  bằng một cụ bà! 
Cô chấp nhận  phận   nhà, cụ bà bưng tới cho cô một ly nước,  đưa cho cô khăn mặt lau mồ hôi.
Lý Tư Vũ  nghỉ ngơi, còn cụ bà lấy hết đồ .
“Ôi chao,  mua mấy thứ sữa bột ,      uống  mà.” 
Ngoài miệng cụ bà oán giận, nhưng  mặt   như nở hoa.
Vẫn là con gái đối với bà   nhất mà.
“Buổi tối ăn sườn heo hả?” 
Cụ bà cầm một tảng sườn lớn, còn  hơn hai cân thịt ba chỉ. 
Lý Tư Vũ gật gật đầu: 
“Vâng.” 
Cô ăn cái gì cũng , chủ yếu là để cụ bà ăn ngon.
“Lúc  trai con   cho nó mười cân bột mì, còn  mười quả trứng gà chị dâu tư con đưa,  cũng bảo nó mang về luôn .” 
Cụ bà  chuyện  cho đồ với Lý Tư Vũ.
Lý Tư Vũ gật gật đầu: 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-153.html.]
“Mẹ cứ quyết định là ,  cần  với con.”
Cô  quan tâm mấy thứ , cũng  đáng bao nhiêu tiền, cụ bà  cho ai thì cho ai.
Hơn nữa  cả cũng  thương cô, mặc dù   đồ đắt tiền gì, nhưng   cũng  lấy   cái gì khác.
Hơn nữa Lý Thành Tài  đưa hết tiền lương cho Lý Tư Vũ .
Buổi tối, Lý Thành Tài tan ca về nhà, trong nhà  chuẩn  xong cơm tối .
“Cốc cốc cốc...”
Mọi   mới động đũa thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Lý Thành Tài  hai   vui vẻ chạy  mở cửa.
“Cô út.”
Lý Thành Tài lặng lẽ chỉ chỉ về phía .
Lâm Thành xách theo túi lớn túi nhỏ   nhà.
“Dì, Tư Vũ.” 
Lâm Thành  miệng sắp kéo đến  tai,  như một tên ngốc.
Cụ bà  ha hả gật gật đầu: 
“Chưa ăn cơm  ? Mau tới đây  .”
Lâm Thành ngoan ngoãn  bên cạnh Lý Tư Vũ, vẻ mặt chờ mong.
Lý Tư Vũ: ???
Lý Thành Tài lấy cho Lâm Thành một bộ bát đũa,   bắt đầu ăn cơm.
Lúc ăn cơm, Lâm Thành vẫn  chằm chằm  Lý Tư Vũ.
Sao cô   tặng quà cho  nhỉ?
Vì  nhiều  nên ngại ? Chờ lát nữa mới đưa ?
Chờ cơm nước xong xuôi, Lâm Thành cầm bưu kiện tới, lấy  mấy cái hộp, còn  một ít đồ ăn vặt các thứ.
Lý Tư Vũ  thấy cái hộp  thì sửng sốt một chút.
Đây   là sữa bột mà cô bán cho Vương Thiết Sinh ? Sao Lâm Thành  ?
Lý Tư Vũ kinh ngạc trong chốc lát,  đó nhanh chóng khôi phục  bình thường.
Có lẽ Lâm Thành  công tác đến Bạch Thành,  đó mua  sữa bột  từ chợ đen, chuyện  cũng quá trùng hợp .
“Dì, sữa bột  là con mua từ nơi khác, cực kỳ , dì uống thử nhé, nếu    con sẽ mang thêm cho dì.”
Lâm Thành  hì hì đưa sữa bột cho cụ bà.
Cụ bà nhận lấy  : 
“Hôm nay Tư Vũ cũng mua cho dì hai hộp,   đừng mua nữa, nhiều như  đủ cho dì uống  lâu .”