Chẳng lẽ   nhân dịp    mặt mà quyến rũ vợ nhỏ ?
“Ừ.”
Lý Tư Vũ  nhận  Lâm Thành  vui, tự  thêm:
“Chính là bí thư của xưởng dệt đó.”
Xưởng dệt?
Lâm Thành cau mày suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng nhớ tới   như .
“À,  nhớ  .”
Đó là một  đàn ông mập mạp,  hai tám, hai chín tuổi, hình như  kết hôn .
Nghĩ như  Lâm Thành thấy an tâm hơn nhiều.
Bộ dạng của Cao viễn    , còn   bằng , huống chi    lấy vợ sinh con ,  đáng lo.
“Ừ,   về .”
Lý Tư Vũ thấy    nên bắt đầu đuổi .
Lâm Thành cũng  thèm để ý,  hì hì leo lên xe rời .
Sáng sớm hôm , Lý Tư Vũ đạp xe đến nơi hẻo lánh, bảo Lý Thành Tài trông coi  bản   trong lhông gian lấy  hai túi bột mì.
Đây là đồ hôm nay Cao Viễn sẽ đến lấy  khi tan , cho nên cô  chuẩn  .
Lý Thành Tài thấy cô út   ngõ nhỏ,  gọi   qua đẩy lương thực khiến não    kịp load.
“Cô út,   chúng  đến bưu điện lấy lương thực ?”
Lý Tư Vũ lườm   một cái, lấy cái rắm ở bưu điện ý.
“Đây là cô út lấy  từ nơi khác,   thể cứ mãi  phiền bạn học ?”
Lý Thành Tài bỗng nhiên hiểu , thì  bạn học là ngụy trang, thực tế là đầu cơ trục lợi.
“Cô út, sẽ   chuyện gì chứ?”
Lý Thành Tài lo lắng hỏi, trong lòng rung rung, bắt đầu chú ý xem xung quanh  ai  .
Nếu    bắt ,   cáo, sẽ  xử lý công khai đó?
Thật đáng sợ.
Lý Tư Vũ thấy   căng thẳng, hết  đông   tây, cố gắng    tiếng và gật gật đầu :
“Không  chuyện gì , cô  xem kỹ xung quanh   ai , cháu đừng quá căng thẳng, nếu  sẽ  nhận  đó.”
Đây là kiểu  tật giật , dù   ai  nhưng  thấy như  thì cũng sẽ  để ý.
Lý Thành Tài gật đầu, cố gắng trấn tĩnh  bản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-172.html.]
 mà   tác dụng.
Lý Tư Vũ dùng vải nỉ đắp lên lương thực, dẫn theo Lý Thành Tài đẩy lương thực về nhà.
Bởi vì bây giờ còn sớm,  đường vắng .
Nếu   ai đó  ngang qua thì sẽ phát hiện  bọn họ.
Lý Thành Tài căng thẳng đổ mồ hôi hột, mồ hôi theo cằm rơi xuống tí tách.
Cụ bà mở cửa  thấy dáng vẻ  của Lý Thành Tài thì  dọa sợ.
“Đây là cái gì, nặng  ,  Thành Tài  mệt thành như ?”
Áo Lý Thành Tài mặc  ướt đẫm, mồ hôi vẫn còn lưu .
Lý Tư Vũ đóng kỹ cửa,  đầu  :
“Nó là  dọa sợ chứ mệt cái gì.”
Nói xong cô trợn mắt lườm Lý Thành Tài.
Cụ bà  Lý Tư Vũ giải thích thì mới lườm khuôn mặt vô tội của Lý Thành Tài một cái.
“Mày đó cái thứ   tiền đồ, bảo mày  chút việc thì  dọa thành như  .”
Cái gì cũng   !
Cụ bà mắng hai câu còn  hết giận, bồi thêm một cái tát  phía  lưng của Lý Thành Tài nữa.
“Thứ vô dụng!”
Lý Tư Vũ thấy Lý Thành Tài  bình tĩnh  thì :
“Mang lương thực đặt  trong phòng bếp, để ở bên ngoài nhé.”
Lý Thành Tài nhanh nhẹn bê lương thực , nhớ tới dáng vẻ     cũng tự  nhạo bản  đúng là   tiền đồ.
Chỉ đơn giản là đẩy cái xe thôi mà cũng  dọa thành như ,  trách  cô út chê  , bà nội mắng .
Sau khi  , Lý Thành Tài   chuyển chính thức, điều đến đội vận chuyển, mỗi ngày   xe giúp đỡ ghi chép đồ đạc.
Đây là hôm nay mới  thông báo.
“Cô út, cháu  chuyển chính thức!”
Lý Thành Tài cầm thư thông báo khoe khoang với Lý Tư Vũ.
Cô út thật lợi hại, bộ phận mua hàng giải thể mà  còn  chuyển chính thức.
Tuy rằng đội vận chuyển công việc  vất vả nhưng   gì cũng là công nhân chính thức.
Lý Tư Vũ  vỗ vỗ vai Lý Thành Tài :
“Sau  thời gian   xe thì nhớ học   cách lái xe,  nhiều kỹ năng  thiệt ,  ?”