“Chuyện thành vấn đề, nhiều bạn bè, chuyện nhỏ vẫn .”
Cao Viễn cảm thấy đây đúng là một cơ hội .
Dù Lý Tư Vũ thể kiếm lương thực, mà hiện tại lương thực cũng cần thiết.
Thấy lương thực , Cao Viên thể đợi nữa.
“ cầm về , đây là tiền, ngày mai hỏi han xong sẽ báo tin cho cô.”
Lý Tư Vũ cất tiền xong thì bảo Lý Thành Tài giúp Cao Viễn bê lương thực chằng kỹ yên xe đạp.
“Chằng thế định lắm, đường cẩn thận một chút.”
Túi bột buộc chặt, Lý Tư Vũ cảm thấy nó sẽ dễ rơi xuống.”
Cao Viễn cũng nhận túi bột định, quang xe đạp một vòng nhờ Lý Thành Tài giúp một chút.
Kết quả cuối cùng là.
Cao Viễn buộc túi bột lên lưng của .
“Anh mệt ?”
Lý Tư Vũ thấy Cao Viễn sắp thở .
Cao Viễn leo lên xe đạp:
“Bí thư tiểu Lý, thêm với cô nữa, về đây! Lần chuyện tiếp nhé.”
Nhìn tốc độ Cao Viễn đạp xe rời , Lý Tư Vũ thể toát mồ hôi hột.
Hy vọng về đến nhà nghẹt chết...
Vậy mà Cao Viễn thực sự nghẹt chết, chỉ là mệt chịu .
Tiễn Cao Viễn, Lý Tư Vũ trong nhà chia lương thực thành túi năm mươi cân.
Không nhiều thể mua một một trăm cân lương thực tinh, dù nhà ai cũng chỉ ăn lương thực thô thôi.
Cụ bà thấy cô bận việc xong thì tiến đến lưng cô hỏi:
“Tư Vũ, chúng bán hết chỗ lương thực ?”
Bình thường bà cũng chẳng hỏi mấy việc , chỉ là sắp tới dọn nhà, mấy thứ mang theo tiện.
bán hết thì ăn cái gì?
Lý Tư Vũ gật đầu :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-174.html.]
“Ở nhà mới con để để lương thực , còn ở bên thì bán thôi, đỡ mất công mang theo ạ.”
Thực bán lương thực cho Cao Viễn chẳng qua là trung gian giúp , đỡ phiền phức.
Đó là những gì cô .
Cụ bà thấy cô ý định nên hỏi gì thêm, dù con gái út của bà cái gì cũng đúng.
Buổi tối khi ăn cơm xong, Lâm Thành tới một chuyến, chuyện với Lý Tư Vũ một chút rời .
Cuộc sống như thật là bình yên và thư thái.
Trước khi dọn nhà một ngày, Cao Viễn tới chở lương thực.
Vì Lý Tư Vũ để khác nên mang theo xe đẩy tới.
Do Lý Tư Vũ bán lương thực nên cô cho một hào mỗi cân tiền nước.
Tuy rằng một hào là tiền lớn nhưng cũng để cô giảm bớt nguy hiểm, cầm xuất đầu lộ diện.
Cao Viễn cũng vô cùng vui vẻ, vì ? Có khoản kiếm thêm thì gì ai vui chứ?
Sau khi bán hết lương thực thì Lý Tư Vũ cũng bắt đầu chuyển nhà.
Lâm Thành từ tìm một chiếc xe vận tải nhỏ, giúp đỡ cô dọn nhà.
“Dì, dì cần , để chúng con là .”
Lâm Thành chạy tới nhận túi đồ lớn mà cụ bà đang cầm.
Cụ bà ha hả gật đầu , bà thấy mấy cái dụng cụ gia đình nhỏ thì đến bên cạnh.
Tới viện nhà của cưởng quặng, Lâm Thành bắt đầu giúp đỡ khuân đồ xuống.
Nhà hàng xóm của Lý Tư Vũ là công nhân tuyến đầu của xưởng quặng, trong nhà hai công nhân, còn hai đứa trẻ và một ông cụ.
Nhà sáu mươi mét vuông hoặc nhỏ hơn một chút, nhưng cũng đủ để bọn họ ở .
“Bí thư tiểu Lý dọn nhà ?”
Chủ nhà hàng xóm Tề Thụ Toàn thấy mấy đang bận rộn.
Lý Tư Vũ đầu khẽ mỉm gật đầu :
“ , Tề ?”
Tề Thụ Toàn tới :
“Hôm nay chút việc nên xin nghỉ một ngày.”
Anh xong thì đưa tay giúp Lâm Thành nâng giường gỗ.