Trương Học Văn thở dài, cuối cùng vẫn gì.
Lý Tư Vũ phản ứng , thất thố, bèn điều chỉnh tâm lý mỉm gật đầu :
“Vâng, phó xưởng trưởng Trương!”
Nói xong cô cúi đầu việc.
Thuyên chuyển cũng là chuyện của ngày mai, công việc hôm nay vẫn .
Mặc dù Lý Tư Vũ rõ, nhưng cũng hỏi ông .
Dù trong lòng cô cũng hiểu, trong thời gian nhậm chức cô từng phạm sai lầm gì.
Ít nhất cô nghĩ như , Trương Học Văn điều cô cũng là lý do riêng, thì cần hỏi nhiều.
Trương Học Văn thấy cô hỏi dù chỉ một câu, còn chuyên tâm việc, trong lòng chút áy náy.
ông cũng cách nào, ông thở dài, trong lòng phiền muộn chết.
Buổi trưa Lý Tư Vũ về nhà ăn cơm, chỗ cách viện nhà 5 phút đường, thể ăn một bữa cơm nóng hổi, còn ai đem cơm theo ăn nguội chứ?
Buổi trưa cụ bà mì thủ công, Lý Tư Vũ tâm tình gì ăn cơm nên cô ăn một bát nhỏ thôi.
“Sao ăn nữa?”
Cụ bà thấy cô ăn, vội vàng hỏi:
“Có hợp khẩu vị ? Mẹ cái khác cho con.”
“Không cần .”
Lý Tư Vũ gọi cụ bà , :
“Trời nóng quá, con ăn cơm.”
Hai ngày nay thực sự nóng, còn oi bức, lẽ trời sắp đổ mưa.
Lúc cụ bà mới yên tâm:
“Không thích ăn là , buổi tối con ăn gì nấu cho?”
Con gái bà thể đói , ăn cái gì thì bà sẽ nấu cái đó.
Lý Tư Vũ xua xua tay bỏ đũa xuống, :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-178.html.]
“Tối nay Lâm Thành tới ăn cơm, con về nấu, cứ nghỉ ngơi .”
Cụ bà cũng miễn cưỡng: “Được , con đừng cố quá, trời nóng thì cứ cho thoải mái, đừng liều mạng việc.”
Bà dặn dò kỹ càng, đứa con gái của bà quá thật thà, nhất định bảo nó học lười biếng một chút.
Lý Tư Vũ ngoan ngoãn gật đầu đồng ý: “Được , yên tâm , con sẽ việc quá sức .”
Cô cũng ngốc, nỗ lực là để cho lãnh đạo , còn thì đương nhiên để mệt .
Lúc cụ bà mới yên lòng, bà bảo mà, con gái út giống , thông minh.
Buổi chiều lúc , Lý Tư Vũ thấy Phùng Tố Viện và Trương Học Văn đang chuyện trong văn phòng.
Lý Tư Vũ thấy trong phòng phát hiện nên liền xem xung quanh.
Sau khi xác nhận ai, cô lặng lẽ đó lén.
“Phó xưởng trưởng Trương, còn phiền ông chỉ bảo thêm.” Phùng Tố Viện ghế uống , mặt mang theo nụ đúng mực.
Trương Học Văn gật gật đầu, : “Sau cô cứ tự nhiên, công việc cần quá gấp gáp , chức vụ bí thư gì cần cả.”
Phùng Tố Viện đặt ly lên bàn :
“Phó xưởng trưởng Trương đùa , đến việc thì đương nhiên là tận tâm.”
Phùng Tố Viện miệng mỉm nhưng trong lòng coi thường.
Đang yên đang lành là bộ trưởng bộ phận mua sắm biến thành một bí thư, ai mà vui cho ?
chuyện bãi bỏ bộ phận mua sắm cũng là chuyện cách nào khác, nghĩ đến Lý Tư Vũ thể bí thư thì cô cũng cảm thấy an ủi.
Trương Học Văn dáng vẻ của cô , trong lòng khó chịu.
Nếu bí thư Phùng gây áp lực cho ông thì còn lâu ông mới điều Phùng Tố Viện qua đây.
Một cái bao cỏ vô dụng và một vị bí thư đắc lực thì ông vẫn nghiêng về phía Lý Tư Vũ
Tiếc là ông chịu áp lực từ ví thư Phùng, chỉ thể chịu khuất phục.
Để Lý Tư Vũ đến công đoàn, ông cũng cân nhắc qua.
Năng lực của cô vô cùng xuất chúng, dù cũng sẽ tầm thường.
Tạm thời đến việc trong công đoàn cũng thể tích lũy thêm một ít kinh nghiệm việc.
Nghĩ đến đây, Trương Học Văn gật gật đầu, hai một ít lời vô thưởng vô phạt.