Lâm Thành  thấy sự tò mò  mặt Lý Tư Vũ, thì kéo cô  cửa lớn.
Vương Thiết Sinh đóng cửa , cài then cửa chính,  đó mới cùng hai   nhà.
Vương Thiết Sinh cũng  thấy Lý Tư Vũ phía  Lâm Thành,     Lâm Thành   yêu từ lâu.
Lâm Thành cũng  báo  là sắp tới sẽ dẫn  yêu tới đây.
Bọn họ  nghề , hơn nữa Lâm Thành   phận nhạy cảm,  ngờ    khai báo bối cảnh cho  yêu .
Nhìn Lý Tư Vũ, Vương Thiết Sinh cảm thấy bây giờ Lâm Thành  nghiêm túc.
Tuy rằng Lâm Thành    từng   yêu, nhưng  ,  cho    khiếp sợ.
"Đây là  yêu của , lúc    nhắc qua đó."
 Lâm Thành giới thiệu với Vương Thiết Sinh.
Vương Thiết Sinh  gật đầu với Lý Tư Vũ:
"Chào chị dâu,  tên là Vương Thiết Sinh.”
Tuy rằng   lớn tuổi hơn Lâm thành, nhưng vẫn  xưng hô cung kính.
Lý Tư Vũ  trả lời: 
"Xin chào,  tên là Lý Tư Vũ.”
Cô hứng thú  hai ,  khỏi nhớ tới lúc  Lâm Thành mua  đồ  bán ,   đưa cho .
"Nấu cơm ?" 
Lâm Thành hình như  chút hồi hộp nên cố ý chuyển đề tài.
Lý Tư Vũ     cố ý chuyển đề tài.  cô   gì, cô giả vờ   thấy, mỉm  và đánh giá nơi .
Lâm Thành thấy cô  hỏi gì, trong lòng  thở phào nhẹ nhõm,   chút khẩn trương.
Rốt cuộc cũng là do     cho cô .
Vương Thiết Sinh  đầu tiên  thấy trạng thái  của Lâm Thành,   còn  lúc khẩn trương ?
Anh  nhớ tới Lâm Thành   lúc nào cũng tự tin, dáng vẻ lạnh lùng.
Lâm Thành của hiện tại  cho   thấy xa lạ, Vương Thiết Sinh     như     , nhưng    tư cách  gì   cả.
"Cơm còn đang nấu, vợ em đến nấu cơm, lát nữa thằng ba và thằng tư cũng tới." 
Vương Thiết Sinh trả lời lời câu hỏi   của Lâm Thành.
Lâm Thành gật gật đầu, ba  cứ  ngượng ngùng như .
Lý Tư Vũ  Lâm Thành như đang   đống lửa, cô cũng     đang suy nghĩ cái gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-215.html.]
Vương Thiết Sinh thấy hai   hổ, thì : 
“Em  xem vợ em nấu cơm thế nào , hai   chơi  .”
Lâm Thành gật gật đầu, chờ Vương Thiết Sinh   ngoài  thì  cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu lát nữa  xong mà Lý Tư Vũ  sợ hãi  đòi chia tay với  thì mất mặt  bao?
Không ,  thể chia tay,   cho phép. (? _? )
Hai    một lát, Lâm Thành  bao giờ căng thẳng như .
Thực ,   Lý Tư Vũ  tất cả  thứ về  , cho nên  mới dẫn cô tới đây.
Anh   giấu diếm Lý Tư Vũ, bởi vì Lâm Thành cảm thấy, đời  của  chỉ  cô.
"Tư Vũ." 
Giọng  của Lâm Thành  chút khàn khàn,  thể là do hồi hộp quá mức.
Anh nuốt một ngụm nước miếng,  tiếp: 
"Anh  chuyện   với em.”
Lý Tư Vũ ngẩng đầu  về phía , thật  cô   Lâm Thành  ở chợ đen.
Cái    gì, nhưng Lâm Thành   khẩn trương như ?
"Anh  ." 
Lý Tư Vũ   trấn an.
Điều   cho tâm lý khẩn trương của Lâm Thành giảm bớt. Anh tiếp tục :
“Anh đang  thị trường chợ đen ở Bạch Thành.”
Nói xong những lời , bầu  khí khẩn trương   Lâm Thành trong nháy mắt buông lỏng xuống.
Anh tiếp tục: 
"Đã  ba năm  nhỉ? Nó bắt đầu  năm nạn đói xảy . Lúc     phó chủ nhiệm xưởng lương thực.”
“Khi đó   nghiệp đại học, nhận thị trưởng Chu  cha nuôi.”
Tuy rằng ông  là một chính trị gia, nhưng đối ông   suy nghĩ  xa với , nếu  thì chỉ là yêu thích thế hệ  mà thôi.”
Lý Tư Vũ yên lặng lắng ,  trả lời.
Lâm Thành  đổi tư thế ,  thể  cho bản  thả lỏng một chút.
"Đương nhiên,    mục đích, ai cũng sẽ  tin.”
“Ông    con trai, cũng      con đường , cho nên mới  cất nhắc  lên.”