Lâm Thành lắc đầu, : 
"Bên trong  ván gỗ,  trải chăn là .”
Lý Tư Vũ thấy Lâm Thành thành thật, trong lòng cô cũng  đành lòng.
"Haiz,  mang một tấm ván tới đây  lót sàn ."
Suy cho cùng cũng là nhà  ,  thể để cho   ngủ trong nhà kho .
Chưa  đến bên trong  ẩm ướt, còn  sâu chuột nữa đó.
Lâm Thành kinh ngạc  về phía Lý Tư Vũ, lập tức tràn đầy cảm động trong ánh mắt.
"Vợ..."
Lý Tư Vũ lập tức lườm Lâm Thành một cái:
"Nói nhảm cái gì đấy!”
Thật  cô   nhảy lên đá cho  một cái bay đầu.
Thế nhưng chiều cao  cho phép, chỉ đành trợn mắt lườm.
Lâm Thành cũng   lỡ miệng, nhưng     đầu tiên, thì   sẽ dễ   miệng hơn .
Giống như bây giờ .
"Vợ yêu, em vốn là vợ của  mà! Năm tới lúc em đủ tuổi, chúng  sẽ kết hôn.”
Lâm Thành mặt dày  .
Lý Tư Vũ trợn trắng mắt:
"Ai kết hôn với , mơ !”
Mười tám tuổi, tuổi    bao. Kết hôn á? Không thể nào.
Lâm Thành  cô   lời , vội vàng : 
"Em xem em kìa,   lời ,   em  chơi đùa  xong  quất ngựa truy phong chứ?”
Lý Tư Vũ nhàn nhạt   một cái, trong đầu thằng nhóc  chứa thứ gì ?
Cái gì là chơi đùa ?
"Sao   nghĩ ?" 
Mình là cái loại  đó ?
Lâm Thành thấy dáng vẻ bình tĩnh của nàng, trong lòng vô cùng tủi . 
Người yêu của   đều là cô gái nhỏ thẹn thùng,  cô   bình tĩnh như .
Lý Tư Vũ: Không chỉ bình tĩnh, thậm chí còn  xem kịch.
"Em  định kết hôn với  ?" 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-219.html.]
Lâm Thành hít một  thật sâu và hỏi.
 Lý Tư Vũ thấy vẻ mặt thất vọng của Lâm Thành mà thật sự  nỡ “đùa giỡn”   nữa.
“Không , chỉ là là bây giờ còn sớm quá, chờ em hơn hai mươi tuổi  .” Lý Tư Vũ  xong thì nhíu mày.
Hai mươi tuổi cũng còn nhỏ lắm! Bực  quá ,    cho   thời gian cụ thể chứ?
Lâm Thành   thấy  thời gian chính xác thì vui vẻ ngay lập tức.
“Được! Không cho đổi ý  đấy!”
Anh sung sướng  bê tấm ván gỗ,  đó trải chăn nệm xuống sàn trong phòng khách.
Đến khi Lý Tư Vũ  hồn , cô  Lâm Thành  đang hệt như tên ngốc mà  khỏi hối hận.
Như  là cô đồng ý  ư, thật sự luôn?
Hai mươi tuổi cũng là một độ tuổi   đó! Rất  tận hưởng thanh xuân!
Lâm Thành ôm chăn  ở cửa,   trời bên ngoài vẫn  tối nên  đầu  với cô: “Em   trò chuyện một lát ?”
Đêm vẫn còn dài, giờ mà  ngủ thì đáng tiếc lắm  ?
Lý Tư Vũ thoáng cạn lời, nhưng cô cũng  bây giờ chắc chắn  ngủ .
“Vậy cũng .”
Hai   ngoài phòng khách, Lâm Thành pha một ly sữa bột cho Lý Tư Vũ  đặt  mặt cô.
“Anh còn  thứ  ?”
Cô  quanh, ở đây chắc là nơi nghỉ chân của tạm thời thôi, vì   dấu vết sinh hoạt thường ngày.
Lâm Thành cũng tự pha cho  một ly sữa bột,  trả lời: “Đây là nơi  thường đến ở nên mới  mấy thứ , mà  cũng khá thích uống.”
Lý Tư Vũ gật đầu  hớp một ngụm, ngay  đó thoáng ngạc nhiên.
Đây dường như  giống với sữa bột mà bình thường  uống thì ? Có phần giống với cái cô uống trong  gian…
Được ,   mua bằng tiền mà,  cũng .
Lâm Thành  cô  hì hì  : “Vị thế nào? Uống ngon chứ?”
Đồ của thế hệ   cái nào mà  ngon?
Lý Tư Vũ gật đầu nhẹ,  đó  chợt nhớ   cũng  thể dùng lương thực đổi lấy tiền mà?
Trong  gian của cô  những vật tư như ,  thể nhờ Lâm Thành bán giúp , như  cô cũng  cần  ló mặt .
Lâm Thành thấy cô   lời nào thì đến  đối diện với cô.
Vợ  thật  quá , đôi mắt  to  sáng long lanh.
Lý Tư Vũ ngẫm nghĩ  : “Em  một lô đồ  bán cho ,  thấy ?”
Vợ  thật…