“Hả?” Lâm Thành bỗng thấy cô gì đó, nhưng kỹ.
“Em em một lô đồ bán cho .” Lý Tư Vũ cạn lời , cứ mỗi ở cạnh cô là thất thần thế?
Lâm Thành lời cô thì bất ngờ: “Đồ gì ?”
“Chỉ là vài ba thứ linh tinh thôi.” Trong gian của cô nhiều thứ, nếu lấy thì thứ gì cũng cho nên giới hạn trong loại nào.
cái còn cần cô dành thời gian gian kiểm tra, sắp xếp xong mới tiếp .
Lâm Thành cảm thấy chẳng qua chỉ là đồ ăn thôi, hơn nữa cô chắc cũng đồ gì quá cao cấp nhỉ?
Vì là đầu tiên vợ nhỏ mở lời nhờ vả nên Lâm Thành lập tức gật đầu đồng ý: “Được, chờ về sẽ qua nhà em lấy.”
Bất kể là gì thì đều mua tất để đưa tiền cho vợ nhỏ.
Có điều, chẳng đưa cho cô sổ tiết kiệm ba ngàn tệrồi ư? Sao hết sớm thế ?
“Em tiêu hết tiền tiết kiệm hả? Anh vẫn còn .” Lâm Thành xong thì bắt đầu lục túi.
“Ấy ? Em tiền mà, còn tiền tiết kiệm của em đụng .” Lý Tư Vũ vội vàng giữ tay .
“Có tiền thế em tiêu? Anh cho em thì em cứ tiêu chứ!” Lâm Thành nhíu mày về phía cô.
Vợ nhỏ thích tiêu tiền ư? Không thể nào! Vậy mỗi ngày cô lấy tiền mà mua thịt? Không lẽ là tự biến !
Lý Tư Vũ: ( °△°) Bị phát hiện mất !
“Không là em tiêu, mà vì bây giờ em cũng tiền mà. Hơn nữa kiếm nhiều tiền như cũng dễ, cứ để dành hẵng dùng.” Lý Tư Vũ , quả thật tức giận cho .
Đứa nhỏ tiết kiệm tiền gì hết, cả ngày để cho cô tiêu xài hoang phí, tiền là từ trời rơi xuống ?
Lâm Thành: Bị em phát hiện !
Lâm Thành cô mà cảm động đến rơi nước mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-220.html.]
Thấy ? Vợ nhỏ đang giúp tiết kiệm tiền đó, quản thật quá !
mà kiếm tiền thì tránh chuyện tiêu, : “Vợ , tiền thể kiếm, em chỉ cần phụ trách chuyện tiêu xài là , cần để dành cho .”
Lý Tư Vũ thở dài, bé , em chỉ là tiêu tiền của thôi!
“Trước mắt cứ để đó .” Lý Tư Vũ tiêu , nhưng Lâm Thành cũng tiếp tục thuyết phục cô nữa.
Dù thì tiền vẫn đang ở trong tay cô, thời điểm cần dùng gấp thì tất nhiên sẽ dùng thôi.
Lý Tư Vũ ngờ chỉ chuyện với thôi mà bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai .
“Vậy em ngủ đây, cả ngày cũng mệt .”
Lâm Thành đang tiếp tục dệt chuyện tương lai mai với cô mà? Sao em ngủ .
Tuy cũng tiếp tục kéo cô tán gẫu nữa mà : “Thế em ngủ sớm chút, mai chúng chơi cả ngày chiều về.”
Lý Tư Vũ gật đầu, đó xoay về phòng còn thuận tay đóng cửa .
Lâm Thành: Vợ nhỏ đóng cửa gì thế! Anh cũng …
Lý Tư Vũ: Xin nha, lời của một kẻ si mê sức thuyết phục!
Bây giờ mới bảy giờ, trời vẫn còn sáng trưng, hai một giường một sàn, cả hai đều ngủ.
Lý Tư Vũ đang nghĩ xem nên lấy gì để bán cho Lâm Thành, còn Lâm Thành thì là do vợ nhỏ đang cách vách nên còn tâm trạng ngủ đây?
Do Lâm Thành đang ở phòng sát bên nên Lý Tư Vũ cũng tiện gian.
Dù gì thì chuyện sống sờ sờ tự nhiên biến mất cũng dọa . Lỡ như Lâm Thành chuyện gì đó mở cửa thấy cô thì ?
Cho nên tối nay chỉ Lý Tư Vũ hơn mười giờ ngủ. Còn Lâm Thành ở bên ngoài thì trằn trọc tới hơn một giờ mới chợp mắt.
Sáng sớm khi Lâm Thành còn tỉnh ngủ thì Lý Tư Vũ lặng lẽ rời giường nấu bữa sáng.