Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-08-01 02:51:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mà Lý Tư Vũ là cán bộ của đơn vị, đến chỉ ảnh hưởng đến cô, dù cũng chỉ mấy ngày... cả.

Ngày hôm , Lý Tư Vũ đưa bản thảo cho thư ký Khưu, đó trở chỗ .

Thư ký Ngưu nộp lúc tan ca ngày hôm qua, cho nên sáng nay đến muộn.

Thư ký Khưu bản thảo trong tay, vội vàng đảo mắt qua, lập tức sửng sốt, đó nghiêm túc .

Sau khi xem xong, ngẩng đầu về phía Lý Tư Vũ, cô đang cúi đầu báo, cũng .

Thư ký Khưu suy nghĩ một chút, cầm cả hai bản thảo lên đó đến văn phòng phó thị trưởng.

“Tiểu Khưu , bản thảo chuẩn xong ?”

Phó thị trưởng bàn việc, vẻ mặt tươi thư ký Khưu.

Phó thị trưởng là một đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, hói đầu, nhưng mập mạp, thời đại ăn đến mập lên đúng là dễ.

“Phó thị trưởng Tào, chuẩn xong, ngài xem một chút.”

Thư ký Khưu đưa hai bản thảo qua, ở một bên nhúc nhích.

Tào Chí Quần thấy trong tay hai bản thảo thì thắc mắc ngẩng đầu thư ký Khưu:

“Thư ký Ngưu hai bản ?”

“Không .”

Thư ký Khưu đáp:

“Hôm qua một tới học việc, cô một bản cảm thấy tệ nên đưa đến đây cho ngài xem thử.”

Anh cho rằng Lý Tư Vũ sát thực tế hơn, hơn nữa dùng từ cũng khá là phù hợp.

Còn thư ký Ngưu thì dùng mấy cái danh từ thành ngữ cứ như là ông gà bà vịt khiến chẳng .

Tiếc là thể , công việc mỗi ngày đủ khiến đầu phình to lắm , chuyện bản thảo nhúng tay nổi nữa.

Nếu chắc bận tới c.h.ế.t mất.

Tào Chí Quần thấy thì kinh ngạc nhíu mày :

“Tự quyết định cũng mà, cần gì đưa đến cho chọn.”

Ông nghiêm túc đeo mắt kính lên hai phần bản thảo trong tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-244.html.]

“Cái …”

Ông một lát :

“Bản thảo , khác so với suy nghĩ của lắm, hơn nữa còn trích dẫn lời của vài lãnh đạo khác.”

Tào Chí Quần đặt bản thảo của Lý Tư Vũ xuống, đó cầm bản thảo của thư ký Ngưu lên mà thở dài:

“Hầy, thư ký Ngưu càng ngày càng cẩu thả, so sánh thì cũng chẳng thấy gì kém, cùng lắm là bình thường thôi.”

“Còn bây giờ so sánh với cái khác thì cũng thấy tự nhiên.”

Tào Chí Quần đưa bản thảo của thư ký Ngưu cho thư ký Khưu, :

“Đem bản của về , để cho nhớ lâu một chút, cho cảm thấy cái ghế của nguy cơ thế nào.”

Đương nhiên là đợt sẽ dùng bản thảo của Lý Tư Vũ. Chủ yếu nữa cũng là vì cảnh cáo thư ký Ngưu.

Thư ký Khưu gật đầu, đó nhận lấy bản thảo về.

Trở văn phòng, đến bàn việc của thư ký Ngưu, :

“Phó thị trưởng Tào hôm nay dùng bản thảo của mới, lấy bản về .”

Lời của chẳng những khiến thư ký Ngưu sững sờ mà cả thư ký Văn và Lý Tư Vũ cũng ngớ .

Thư ký Văn hoang mang Lý Tư Vũ và thư ký Khưu, đừng hai quan hệ họ hàng đó chứ?

Thư ký Ngưu tuy rằng ngạc nhiên nhưng cũng vẫn nhẹ nhàng nhận lấy bản thảo mà thư ký Khưu đưa qua.

Cậu ngẫm nghĩ hỏi:

“Có vấn đề gì ạ?”

Thư ký Khưu đưa mắt những còn , đó :

“Chúng ngoài chuyện.”

Lần giao bản thảo của Lý Tư Vũ lên cốt là cảnh cáo thư ký Ngưu.

Thư ký Ngưu nghiệp cao đẳng cũng coi như là bằng cấp bình thường, hồi mới văn phòng thư ký cũng là do thư ký Khưu dẫn .

Cách hành văn kiên định thận trọng bao nhiêu thì hiện tại cẩu thả bấy nhiêu.

Anh thấy cái cảnh , vì dù gì cũng việc với hơn một năm, thế nào nữa cũng quen .

Loading...