Mà lúc nãy khi Hình Thần cho xem qua bản thảo của thư ký Văn và , chữ trong bản của cô hề giống với chữ trong bản thảo mà chép.
Cho nên thư ký Vương dám chắc chắn bản thảo của thư ký Văn là trộm , nhưng là của ai.
Cơ mà bây giờ chỉ kêu hai bọn họ tới đây, nghĩa là một còn vẫn nộp bản thảo.
Thư ký Vương đắc ý nhếch miệng, đều là do thư ký Văn trộm.
liên quan gì tới cô . Bây giờ cô chỉ cần thật điềm tĩnh, hiển nhiên sẽ ai tin cô thư ký Văn ngu ngốc đó.
Thư ký Khưu lời của thư ký Văn chọc :
“Cô lấy bằng chứng thì tin đây? Nếu bình thường cô chịu khó một chút thì hôm nay cũng nghi ngờ đến cô như .”
Anh sai, chỉ tin tưởng mỗi thư ký Vương. Anh quá rõ thư ký Văn bình thường là như thế nào.
Hình Thần thấy thư ký Văn gì thì lên tiếng:
“Được , về hết . Trừ của thư ký Văn một tháng lương, nếu còn tái phạm thì trực tiếp điều qua cơ sở khác.”
Anh ghét nhất là chuyện đạo văn mà thư ký Văn gì để chứng minh, tuy nhiên đó chỉ là phạt cô chứ cô cơ hội sửa chữa.
Trong lòng thư ký Vương mừng thầm, quả nhiên thư ký Văn chép của nên đến cả chứng cứ cũng lấy .
Thư ký Văn còn phản bác nhưng từ , chẳng lẽ cô bản thảo là trộm từ Lý Tư Vũ?
Thôi bớt ầm ĩ , vốn dĩ ăn trộm bản thảo của hổ , còn hổ hơn cả việc chép nữa.
Nếu bây giờ cô thì chắc chắn Hình Thần sẽ lập tức điều cô , trừ lương chỉ là việc nhỏ thôi.
Thư ký Văn mím môi trừng mắt hung hăng với thư ký Vương, là do cô sơ suất.
Thư ký Vương cô một cách đắc ý, đều là đạo văn như thôi, ai thanh cao hơn ai chứ?
“Đi thôi.”
Thư ký Khưu liếc thư ký Văn một cái dẫn cô về văn phòng.
Bây giờ sắc mặt của đang cực kỳ khó coi, chẳng đang ghế nghĩ gì nữa.
Thư ký Văn về thẳng chỗ tiếng nào, thư ký Khưu thì đen mặt nên ai dám chuyện.
Lý Tư Vũ thoáng qua, cô cảm thấy khó hiểu, thành thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-259.html.]
Cảm giác gì cả khó chịu thật đó.
Lý Tư Vũ hệt như một đứa nhỏ tò mò, cô cứ qua hai , song cũng dám hó hé gì.
Thư ký Văn thấy Lý Tư Vũ như thể chẳng gì mà lòng vô cùng căm hận.
Rõ ràng là cô bản thảo đó thế mà hề gì cả.
Hơn nữa cô nộp bản thảo một ngày ư? Không lẽ sự thật là cô đạo văn của thư ký Vương.
Mà bản mới là vạ lây!
Thư ký Văn Lý Tư Vũ một cách cay cú, đều do cô hết, nếu cô đặt bản thảo ở bàn việc thì phạt tới một tháng lương, còn cảnh cáo nữa chứ.
Lý Tư Vũ:???
Thư ký Khưu vốn nhiều mà giờ đến tận lúc tan vẫn thèm câu nào, mặt mày sa sầm xách cặp thẳng.
Lý Tư Vũ thấy thư ký Ngưu cũng về nên cô xách túi lên định .
“Cô chờ .”
Thư ký Văn thấy cô sắp về thì nhanh chóng cất tiếng gọi cô .
Lý Tư Vũ khó hiểu cô , cô còn đến tìm mà cô còn mặt mũi gọi cô cơ ?
“Gì ?”
Lý Tư Vũ hỏi một cách nhạt nhẽo.
Gì ? Cơn tức trong bụng thư ký Văn chỗ xả, cô thấy cô vẫn còn bình tĩnh như thế thì bùng nổ đến nơi.
Lý Tư Vũ: Mời cô bắt đầu diễn.
Thư ký Văn tức giận :
“Cô đạo bản thảo của thư ký Vương mà còn giả vờ như chẳng gì, cô đúng là kinh tởm mà!”
“Cái gì ?”
Vẻ mặt Lý Tư Vũ đần , cô đạo bản thảo của thư ký Vương hồi nào?
Mà thư ký Vương là ai?