Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-08-01 02:52:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư ký Văn thấy cô còn bộ tịch thì nhạt một tiếng:

“Nếu chép bản thảo của thư ký Vương thì tại giống y như cô thế?”

Biết diễn kịch thật đấy nhỉ! Thư ký Văn thấy điệu bộ của cô thì càng sôi m.á.u hơn.

Lý Tư Vũ nhíu mày, cáu:

“Cô chuyện cho đàng hoàng, chép bản thảo của khác hồi nào? Không lẽ bản thảo mà mất là do cô trộm ?”

Ả đàn bà đúng là hồ, thế mà còn dám tìm đến tận đầu cô.

Thư ký Văn trúng tim đen nên vẻ chột hiện rõ mồn một gương mặt:

“Cô, cô đừng bậy.”

bậy ư?”

Lý Tư Vũ cắt ngang lời cô :

“Sao cô cho là bậy hả? Thế chẳng do chép nên giữa trưa cô gọi ?”

, đang chuyện của cô cơ mà!”

Thư ký Văn cố gắng bình tĩnh , dù tan , ở đây cũng ai hết.

Lý Tư Vũ dở dở với độ mặt dày của cô :

“Cô quả là già mồm át lẽ ha, mà còn dám tới đây chất vấn luôn? Ai cho cô can đảm thế, Lương Vịnh Kỳ ?”

Thư ký Văn cô hù rụt thành chim cút nhỏ, còn hỏi thêm:

“Lương Vịnh Kỳ là ai?”

Lý Tư Vũ trả lời câu hỏi của cô :

“Đừng nghĩ bản thảo là do cô trộm, cho dù bằng chứng cũng chả , vì cũng chỉ là một bản thảo cấp thấp mà thôi.”

Cấp thấp.

Lời Lý Tư Vũ khiến cho thư ký Văn tổn thương vô cùng, lúc cô thấy Lý Tư Vũ bản thảo thật sự ngạc nhiên, văn chương là cực , chứ cũng đạo gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-260.html.]

bây giờ Lý Tư Vũ đó là bản thảo cấp thấp, đến bản thảo cấp thấp như mà cô còn nữa!

Hốc mắt thư ký Văn đỏ lên, song sắp mà là tức giận.

“Cô!”

thế nào? Chẳng lẽ ? Đến bản thảo trình thấp như thế còn nổi thì cô cũng dốt y chang thư ký Vương thôi, thì liền ăn cắp thành quả lao động của khác.”

Lý Tư Vũ hề nể tình, đối với loại đánh là hiền lành lắm đấy.

“Các đều là đồ ăn cắp mà còn mặt mũi chạy đến đây chất vấn cơ, thật quá ghê tởm, da mặt còn dày hơn cả tường thành.”

Một câu của Lý Tư Vũ khiến thư ký Văn nghẹn đỏ cả mặt, thốt lên câu nào.

Vốn dĩ tưởng Lý Tư Vũ là dễ ăn hiếp, ngờ mồm mép cô lợi hại đến , còn hơn cả d.a.o găm.

“Không chỉ là trộm một tờ bản thảo của cô thôi ? Có đến mức cô xúc phạm khác như thế hả?”

Thư ký Văn xong thì sững , đó bối rối Lý Tư Vũ.

“Vậy là cô thừa nhận đúng ?”

Vẻ mặt Lý Tư Vũ lạnh như băng , :

“Là ăn trộm mà còn cho cô ? Cô điểm gì để ?”

“Nói cô ngu dốt chỉ ăn cắp sức lao động của khác ? Hay thấy ghê tởm, cô thôi là là buồn nôn ?”

Lý Tư Vũ đối xử với cô nữa, loại đáng, cô thể trộm nhưng còn ngược cắn cô thì đó là cô sai .

Chưa từng tên trộm nào trộm đồ , song ghét chuyện khác trộm giống đó còn mắng trộm.

Thư ký Văn cô chửi cho còn mặt mũi nào, quan trọng nhất là cô toànkhông Lý Tư Vũ.

Bỗng nhiên cô nhớ đến gì đó lập tức với Lý Tư Vũ:

“Nói như thế, thư ký Vương cũng đạo của cô?”

Cách hành văn giống , hơn nữa đó đúng là Lý Tư Vũ từng rời khỏi phòng thư ký, chính là thư ký Vương đạo !

Lý Tư Vũ nào thư ký Vương là thứ chó má gì đó, chép của cô đó thư ký Văn cũng chép của đó luôn?

Sao ngày càng rối thế ?

Loading...