“Được , em chỉ giỡn với tí xíu mà ?”
Lý Tư Vũ thấy dáng vẻ của như sắp tới nơi.
“Không , sẽ chứng minh cho em thấy mạnh !”
Lâm Thành siết nắm đ.ấ.m minh chứng cho , lợi hại lắm đó!
Lý Tư Vũ: Rồi, mạnh nhất, lợi hại nhất! (?_?)
Lâm Thành trông theo Lý Tư Vũ về phòng, còn thì cam chịu dọn tấm ván gỗ ngủ đất.
Anh vẫn còn là bệnh nhân đây , thế mà vợ nhỏ thèm quan tâm gì hết.
Tủi quá (? ﹏? )
Lý Tư Vũ đương nhiên là diễn biến trong nội tâm của Lâm Thành, mà dù cũng chỉ đánh giá một câu: Diễn .
Phía bên , Phùng Tố Viện hứng khởi đến Bạch Thành từ sáng sớm đến tận tối mịt cũng tìm thấy Lâm Thành.
Lúc đầu cô còn tưởng đến bệnh viện là gặp , ai mà ngờ Lâm Thành xuất viện từ sáng sớm.
Lúc tin Lâm Thành viện, Phùng Tố Viện lập tức ngớ , cứ lang thang mục tiêu mà vẫn tìm .
Cô Lâm Thành ở chỗ bà con họ hàng gì , cũng đang sống ở chỗ nào.
Phùng Tố Viện chỉ thể tìm một khách sạn quốc doanh để ở tạm một đêm, sang hôm thì nổi giận đùng đùng chuẩn về Xuân Thành.
Lý Tư Vũ từ chối Lâm Thành đưa xe, lúc xe trông thấy Phùng Tố Viện cô cũng hết hồn, ngờ cô cũng ở xe.
“Sao cô ở đây?”
Phùng Tố Viện tức tối cả một đêm, bây giờ thấy Lý Tư Vũ ở đây là cô nghĩ, cô cũng đến chỗ thăm Lâm Thành ?
Lý Tư Vũ giao tiếp với cô , khác gì bệnh nhân tâm thần cơ chứ, lây bệnh nữa.
Cô quan tâm nhưng Phùng Tố Viện thì dễ gì bỏ qua.
“Lâm Thành đang ở ? Có cô tới đây tìm ?”
Phùng Tố Viện giữ c.h.ặ.t t.a.y áo Lý Tư Vũ, chịu bỏ qua mà cố hỏi.
Lý Tư Vũ nắm tay áo thì cau mày hất cô .
“Cô!”
Phùng Tố Viện hành động của cô cho sững sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-267.html.]
“Cô cái gì?”
Sắc mặt của Lý Tư Vũ lạnh nhạt cô :
“Anh ở liên quan gì đến cô ? Còn tìm Lâm Thành thì liên quan gì đến cô?”
Phùng Tố Viện cô cho đỏ bừng hết mặt, đúng , mới là yêu của , nào liên quan gì đến cô .
cô nhớ tới lời mà hôm cha thì trong lòng càng tự tin hơn:
“Cô là cái thá gì, hỏi cô thì cô trả lời!”
Ánh mắt Lý Tư Vũ trở nên sắc bén hẳn, há, cái bản mặt hổ !
“Còn cô là cái đinh gì mà hỏi thì trả lời cô?”
Phùng Tố Viện cô đáp trả cho á khẩu, tuy cô rằng hôm chắc chắn tìm cho Lâm Thành đang ở .
Cũng thể nào một chuyến công ? Cô còn liên lạc với Lâm Thành, nếu e là cả đời cũng còn cơ hội nữa.
Đã một tháng cô gặp Lâm Thành, Phùng Tô Viện Lý Tư Vũ, trong lòng hận cô cực kỳ.
Nếu cô thì Lâm Thành ở bên từ lâu , gì tới lượt Lý Tư Vũ khoe khoang mặt như ?
“Cô đừng đắc ý!”
Phùng Tố Viện hung hăng trừng mắt với cô.
Lý Tư Vũ cong khóe môi, :
“ nào đắc ý?”
Phùng Tố Viện còn tính gì đó tiếp thì chen ngang.
“Hai đây?”
Chị gái bán vé gào lên với hai họ.
Lý Tư Vũ cho Phùng Tố Viện thêm cơ hội nữa mà leo lên xe.
Sáng sớm xe ít , đầy hơn nửa chỗ.
“Này, cô đừng chứ!”
Phùng Tố Viện vội đuổi theo lên xe, cô đến mặt Lý Tư Vũ :
“Cô còn cho Lâm Thành ở mà!”
Phùng Tố Viện về, cô tìm Lâm Thành nhưng cô tìm ở .