Cơ mà đồ của Lý Tư Vũ vẫn còn bán, tiếp tục tiến lên mua bán.
Chỉ là dễ chốt giá cả, cuối cùng thư ký Phó định giá, đắt hơn chợ đen một chút, một tệ tám cho một cân thịt lợn.
Tính Lý Tư Vũ khá ý với cái giá , cũng trong dự kiến của cô.
Dù thì thịt ngay cả bản cô còn đủ để ăn, đắt hơn chút thì cũng gì bất hợp lý.
Ngoại trừ thư ký Vương .
“Thư ký Phó, giá như cao ?”
Cô ngập ngừng hỏi.
Tất nhiên thư ký Vương cũng tình tình thư ký Phó , nhưng những thứ thể rẻ hơn chút cũng mà, nên cô hỏi thử chắc là .
Mọi đều về phía thư ký Vương bằng vẻ mặt ghét bỏ, đúng là đồng đội heo, mấy món như chỉ gặp chứ thể tìm, mà cô đánh đồng như , lỡ như bán nữa thì ?
Thư ký Phó nhíu mày, càng thấy thư ký Vương cực kỳ phiền phức, thậm chí còn thèm che giấu biểu cảm của .
Cả đám đều , xong , thư ký Vương là một kẻ quan sát, lẽ cô thể tới đây nữa .
“Ai mua thì mua, mua thì thôi.”
Thư ký Phó lười đến họ Vương , cô hề gặp loại .
Sau câu của thư ký Phó thì cũng dám gì nữa, nếu thư ký Phó cho danh sách đen thì ?
Đắt thì đừng mua, cứ hỏi nhiều thế, đúng là phiền phức.
Toàn bộ gà ở đây đều do thư ký Phó chốt giá, một con năm tệ, cô cũng mua hai con.
Tuy rằng mấy còn thấy đắt nhưng cũng rõ sự thật giống như thư ký Phó .
Đồ dù giá như thế nào cũng bán, cầm tiền chợ đen cũng mua .
Nhà điều kiện thì mua một con gà, hai cân thịt.
Mà thư ký Phó còn chi mạnh hơn, mua tận năm cân thịt ba chỉ.
Những còn mua nhiều nhất cũng chỉ hai cân thịt lợn, nhưng mua quá năm cân thì ai dám mua, là tiền mà là sợ bảo quản .
Mặc dù bây giờ trời quá nóng song cũng giữ thịt lợn qua đêm mà hư hỏng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-289.html.]
Thư ký Vương thì lấy một cân thịt thôi mua món gì khác, chỗ cô còn chê đắt, bảo Lý Tư Vũ bỏ lẻ .
Bớt lẻ gì cơ? Lý Tư Vũ thư ký Vương hừ lạnh một tiếng, mua thì thôi.
"Thư ký Vương, một tệ tám mươi hào cô trừ lẻ kiểu gì? Tặng cho cô luôn nhé?"
Thư ký Triệu ở một bên nữa, châm chọc khiêu khích hỏi cô ả.
Vậy mà thư ký Vương cũng vui mừng về phía cô :
"Thật sự tặng ?”
Thư ký Triệu cô hỏi như suýt chút nữa nhảy dựng lên:
"Mặt cô dày như thế nào mà còn khác tặng cô thịt?”
là đầu tiên gặp loại như , thư ký Triệu cô chọc giận, đến mức thôi cũng cảm thấy cô bệnh thần kinh.
Thư ký Phó thoáng qua đàn ông trong góc :
"Thư ký Lưu, chú ý chút.”
Người đàn ông gọi tên thành thật gật đầu:
"Được, thư ký Phó, phiền cô .”
Anh căm hận trừng mắt thư ký Vương, đáng tiếc từng để ý đến .
Thư ký Vương cam lòng mà trả tiền, đó khác mua.
Cuối cùng Lý Tư Vũ còn ba cân thịt, hai con gà.
Cô mua đồ của khác nữa, dù đến cũng là để mua bán.
Cô mua một nhu yếu phẩm hàng ngày, tiêu mười tệ, mua nữa.
Dù nhiều thứ như , cô mua về cũng tác dụng gì, cơ bản là vì trong gian đều hết.
Thư ký Phó thấy việc gần xong, cô chấm dứt kết thúc cuộc giao dịch .
Lúc tất cả về nhà hết, Lý Tư Vũ tiến đến mặt thư ký Phó :
"Thư ký Phó, hôm nay thật sự cám ơn cô.”