Lý Tư Vũ thấy , cô còn kịp triển khai tuyệt chiêu vả mặt, thật sự là đáng tiếc.
"Cám ơn cô, thư ký Triệu."
Vừa thư ký Triệu bảo vệ cô nhiều cô vẫn nhớ rõ, dù cũng mới quen , thể mặt cho cô thật sự là dễ dàng.
Thư ký Triệu xua tay:
"Không gì, chỉ là loại , cô cũng là đầu đến đây, ngờ điều như , hơn nữa da mặt còn dày.”
Lý Tư Vũ cũng là đầu tiên thấy da mặt dày như , cô gật đầu.
Thư ký Triệu phụ trách khóa cửa nhà thư ký Phó, cho nên hai rời cuối cùng.
Ngồi xe đạp, Lý Tư Vũ cảm thấy ngoại trừ lo lắng về thư ký Vương, thì những thứ khác cũng tệ lắm.
Ít nhất cô cũng chuyện với thư ký Phó, đây mới là mục đích chủ yếu của cô, xem đều tôn trọng thư ký Phó, Lý Tư Vũ cảm thấy như lẽ là sai.
“ về , gặp !”
Thư ký Triệu đưa cô ở cửa tòa thị chính, mỉm vẫy tay một cái.
Lý Tư Vũ vội vàng giữ chặt cô :
"Cùng ăn một bữa cơm ? Cảm ơn cô nhiều vì ngày hôm nay.”
Ăn uống cô vẫn mời , căng tin cũng phục vụ ban đêm, nên lãng phí thời gian.
"Không cần."
Thư ký Triệu đồng hồ :
"Nhà còn trẻ con đang chờ về nấu cơm, cám ơn lòng của cô.”
Cô thấy Lý Tư Vũ thật lòng, nhưng mà bản cô thật sự thời gian, cho nên chỉ thể từ chối.
Lý Tư Vũ thấy cô quả thật sốt ruột, gật đầu :
"Vậy , chúng gặp .”
Nói xong, từ trong túi, thật là trong gian, Lý Tư Vũ lấy một gói kẹo sữa thỏ trắng lớn, bên trong hai mươi viên do cô tự tay .
"Cái cầm về cho đứa nhỏ ăn , coi như là thành ý của ."
Kẹo là cô chuẩn để bán, ngờ hôm nay lấy tặng .
mà tặng cho thư ký Triệu, cô tiếc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-291.html.]
Bình thường thư ký Triệu cũng mua kẹo sữa cho con, cô định từ chối, thì Lý Tư Vũ :
"Đây là cho đứa nhỏ, cho cô .”
"Vậy , cảm ơn cô."
Thư ký Triệu đương nhiên hiểu là cô sợ từ chối, nên đành tiếp nhận.
Tiễn thư ký Triệu , Lý Tư Vũ cõng sọt trở ký túc xá, lúc bên trong sọt trống rỗng, đồ đạc đều thu trong gian.
Buổi tối Lý Tư Vũ cũng căng tin ăn cơm, bởi vì hôm nay nghỉ nên căng tin đồ ăn.
Cô tiến gian ăn một bữa đồ nướng với bia, khỏi cũng nó ngon như thế nào.
Tuy nhiên, kết quả của sự ngon miệng quá mức là ngày hôm suýt muộn.
Lý Tư Vũ rửa mặt chải đầu chạy , thư ký Ngưu Lý Tư Vũ vội vàng, bối rối hỏi:
"Thư ký Lý .”
" ngủ quên mất."
Cô ghế .
"Sao mùi rượu?"
Thư ký Ngưu ngửi ngửi hỏi.
Thật ? Cô chỉ là quần áo mà thôi…
Thư ký Khưu ở một bên cau mày:
" quần áo mà, tối hôm qua uống rượu, còn mùi?”
Lý Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm, may mắn mỗi cô.
"Thư ký Lý, bản thảo giao cho cô thành ?"
Thư ký Ngưu sang hỏi cô.
"Hoàn thành ."
Sáng hôm qua xong, nếu Lý Tư Vũ thể yên tâm uống bia đến say?
Cô đưa bản thảo cho thư ký Ngưu, chỗ của .
Thư ký Ngưu nghiêm túc một , gật đầu, thể phủ nhận Tiểu Lý mới tới văn quả thật .
Thư ký Khưu thấy thư ký Ngưu phân công công việc cho Lý Tư Vũ, thì kinh ngạc.