Về phương diện  thì quả thực  khó giải quyết, nhưng hiện tại  thành lập một tổ kế hoạch để giải quyết những vấn đề  cho nên cũng  lo mấy.
Hôm nay tổ trưởng Chu  cho   hiểu rõ  diện về công việc tiếp theo, bởi vì những việc kế tiếp chắc chắn sẽ  triển khai dựa  ý kiến của những  ở đây.
“Được , các cô  về  .” 
Tổ trưởng Chu  bàn luận gì thêm mà  dậy  .
Mọi  cũng cầm bản thảo của   về, bản thảo của những    nhắc tên thì đều  quăng lung tung  bàn chẳng khác gì giẻ rách.
Những  khác  hổ nhặt bản thảo lên  chán nản bỏ .
Tối đó lúc  về Lý Tư Vũ   qua Liễu Thành Tuyết,  đó thấy cô  gật đầu  cô mới rời .
Lý Tư Vũ  về ký túc xá,  tiên cô lấy  hai mươi cân bột ngô, sợ  đủ nên cô chuẩn  thêm hai mươi cân trong  gian nữa.
Cô  sách một lát thì  thấy bên ngoài  tiếng gõ cửa.
Lý Tư Vũ mở cửa  thấy Liễu Thành Tuyết  ở đó thì : 
“Vào .”
Sau khi  xung quanh  thấy ai, Lý Tư Vũ đóng cửa   đó  lên ghế: 
"Cô  bao nhiêu bột ngô?"
Cô  dài dòng mà  thẳng chủ đề, dù gì mua bán cũng là phạm pháp, lén lút  thì  nhanh một tí     phát hiện thì ?
Liễu Thành Tuyết cũng hiểu  điều , lúc tới đây cũng  nghĩ kỹ , cô  đáp: 
“Hai mươi cân,    phiếu gạo, hết bao nhiêu tiền ?”
Nguyên nhân chính mà Liễu Thành Tuyết  tới chợ đen mua đồ là vì   phiếu gạo, bởi vì hiện giờ   phiếu gạo thì   mua lương thực cũng chả ai chịu bán.
Cô  háo hức  Lý Tư Vũ, hy vọng là  quá đắt, nhưng cũng  thể nào  đắt , việc  cô   chuẩn  tâm lý .
“Ừ…” 
Lý Tư Vũ ngẫm nghĩ  đáp:
“Tám hào một cân, tổng hết là mười sáu tệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-317.html.]
Mức giá  cô  suy nghĩ  lâu , hiện tại gạo  ba bốn tệ một cân, bột ngô thô ở chợ đen cũng  bảy hào mà còn   phiếu gạo mới mua .
Cô thì   cần phiếu gạo mà còn là bột ngô mịn, tám hào một cân là  hợp lý . 
Chủ yếu là cũng vì Lý Tư Vũ khá là xem trọng cô gái , dù cho bây giờ  thế nào chăng nữa thì   chắc chắn tương lai của Liễu Thành Tuyết sẽ  xán lạn,  nhiều bạn bè thì sẽ  nhiều đường  hơn.
“Tám hào một cân á?” 
Liễu Thành Tuyết kinh ngạc hỏi.
Cái    rẻ quá  ? 
Lúc  đến nhà cô   bây giờ bột ngô thô cũng đến tám hào , thế mà bột ngô mịn cũng là tám hào luôn.
“Được  .” 
Cô  bình tĩnh   đồng ý ngay lập tức, nếu  đồng ý nhanh lỡ  còn thì .
Lý Tư Vũ mỉm  lấy một túi bột ngô từ  bàn : 
“ còn   cân nên cô cứ đem về cân xem , nếu  đủ thì đến tìm .”
Dù gì thì cô cũng  bỏ thêm hai lạng, đủ cân nặng , nhưng cô cũng   như .
Liễu Thành Tuyết  cần  cân   gì? 
Từ nhỏ cô   quanh quẩn bên cạnh bếp núc, nên cô   vật nặng hai mươi cân là thế nào, túi bột ngô  chắc chắn đủ cân.
"Không cần , tiền đây, cán bộ Lý cô đếm ." 
Cô  mỉm   vươn tay  đưa mười sáu tệ qua.
Lý Tư Vũ   cô  đếm nên  cần đếm  nữa. 
"Khỏi ,    thể  tin tưởng cô  chứ?"
Cô  ha ha  thản nhiên nhét tiền  túi, đúng là  thèm kiểm tra  thật.
Ấn tượng  đối với cô trong lòng Liễu Thành Tuyết lập tức dâng lên, đây   là  tiền nhỏ , cũng gần bằng một tháng lương đó.
Hai  đạt  thỏa thuận, thiện cảm của Liễu Thành Tuyết đối với cô cũng tăng lên,  xinh .