Liễu Thành Tuyết nóng lòng  mang lương thực đến nhà cô  nên cô  cũng  ở  lâu: 
“Cán bộ Lý,   gửi đồ đến nhà cô  để cô  giúp,  về  nhé, ngày mai gặp ."
"Được." 
Lý Tư Vũ  Liễu Thành Tuyết vội vàng rời  thì trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm, nhiệm vụ ngày hôm nay cũng   thành, ít nhất còn  thêm một  bạn nhỏ.
Liễu Thành Tuyết   khỏi cửa ký túc xá thì gặp Từ Vi Nam đang  về phía .
Tối nay Vương Kiệt  chiêu đãi Từ Vi Nam món thịt lợn hầm với miến, hai ngày nay cô  nạp đủ chất béo nên tinh thần  .
"Ôi, cán bộ Liễu đang cầm cái gì thế?" 
Cô  khoanh tay mỉm  hỏi.
Liễu Thành Tuyết mở cửa  nhà  đóng cửa , "Rầm..." một tiếng, động tác nhanh gọn dứt khoát.
Từ Vi Nam giật    cửa phòng đóng kín:
"Này cô  gì thế hả? Có  thấy    ? Cô  điếc ?"
Từ Vi Nam tức giận chống nạnh  ở cửa luyên thuyên vài câu,  đó mới oán hận trở về phòng .
Cô   dám chửi Liễu Thành Tuyết, sợ chút nữa cửa mở  sẽ    cãi  với .
Liễu Thành Tuyết quả thực nghĩ như , Từ Vi Nam còn dám ba hoa ở bên ngoài thì cô  sẽ  ngoài  cô   mặt.
Lý Tư Vũ đương nhiên   giọng  bên ngoài, dù  trong phòng cũng   cách âm, tiếng   qua  còn  thấy  huống chi là tiếng  chuyện.
Từ Vi Nam  đúng là một kẻ tâm thần, chẳng qua hiện tại cô    mối đe dọa nào đến lợi ích của cô nên cô chỉ đành mặc kệ.
Nếu Từ Vi Nam dám động  đồ  đến  mặt kiếm chuyện với cô thì đừng mơ cô bỏ qua cho cô .
Lý Tư Vũ bình thường   là  dễ  chuyện, nếu  bắt nạt đụng đến cô thì sẽ càng khó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-318.html.]
Huống gì Từ Vi Nam hết   đến  khác khiêu khích cô, với tính tình đó của Liễu Thành Tuyết mà còn chửi thẳng cô  thì  gì đến Lý Tư Vũ.
Đêm nay, Lý Tư Vũ mãi đến nửa đêm mới  ngủ, vì cô đang suy nghĩ về nội dung cần  thiện của bản thảo  đó.
Suy cho cùng đó là việc của riêng cô, cũng là việc mà tổ trưởng Chu  coi trọng. 
Cô   để ý tưởng  kéo dài mấy năm, nếu thật sự kéo dài mấy năm,  thể lúc  cô   còn ở đây nữa, đến khi nó thành hiện thực thì tính cho ai?
Cũng đừng  trong mắt Lý Tư Vũ chỉ  lợi ích, ai mà    đầu? 
Cô   là đức  Maria mà dâng tâm huyết của   đá lót đường cho  khác.
Buổi trưa ngày hôm  khi tan , Lý Tư Vũ  đến căng tin thì  thấy   tranh cãi. 
Không   chuyện gì nên cô tới  xem,  thấy Vương Kiệt đang đỏ mặt cãi  với Từ Vi Nam.
Chẳng  hai  họ đang khá  ? Sao  cãi  thế?
Lý Tư Vũ khó hiểu  sang, chuẩn  xem trò vui, cô nán  một lúc.
Lúc  mặt Vương Kiệt  đỏ lên, ánh mắt  Từ Vi Nam  kỳ lạ.
"Mời  ăn cơm mà   thịt á? Sau  thôi đừng  mời nữa." 
Từ Vi Nam    đầy chê bai, thật đáng ghét. 
Hai ngày  ngày nào cũng ăn thịt,  mà hôm nay   với cô  là    còn phiếu thịt nữa?
Không  phiếu thịt thì ăn cơm cái  gì? 
Hai ngày qua thói quen ăn uống của cô    chiều hư, Từ Vi Nam  món canh đậu hầm nhạt nhẽo mà   ăn chút nào.
“Cô,  cô  thể như thế chứ?” 
Giọng  của Vương Kiệt khá nhỏ, Lý Tư Vũ gần như  thể  thấy.
Những  xung quanh bắt đầu  lấy cơm, chỉ  một  ít   ăn  xem trò vui, dù  thời gian nghỉ trưa  hạn thành   thể ở đây suốt ngày xem kịch  .