Chỉ  thấy tiếng thứ gì đó rơi  nước, bọt nước văng tung tóe khắp nơi.
Lý Tư Vũ vội vàng  đầu , thì thấy   chạy về hướng hồ nước.
Cô  thấy Tô An lao xuống nước,  đó bơi thẳng về phía  đang chới với trong hồ.
Lý Tư Vũ sợ đến đờ đẫn cả , bây giờ thời tiết  ấm áp ,   ai cũng chỉ mặc một bộ quần áo mỏng.
Điều đầu tiên cô nghĩ đến   là an ủi cái   rơi  nước , mà là sự trong sạch của Tô An.
Lý Tư Vũ vội vàng lén lấy một miếng vải từ  gian,  đó giả vờ kéo nó từ trong ba lô .
Lúc  những  khác đều  trở về, chạy vội về phía cô:
“Có chuyện gì ?”
Ngụy Phán Phán  thấy Tô An , hoảng hốt:
“Sao thế, Tô An  ngã xuống hồ ư? Mọi   ai  bơi ?    bơi !”
Cô  nôn nóng dậm chân, luống cuống vô cùng.
Lý Tư Vũ vỗ vai cô , :
“Cô  trông đồ , để bọn   xem Tô An.”
Mọi  vội vàng chạy tới, gạt mấy  đang vây quanh   về phía hồ.
Lý Tư Vũ thấy Tô An đang kéo  bơi về, sắp lên  đến bờ .
Cô vội vàng chạy đến bờ hồ, gì cũng  quan tâm nữa, cô  xuống cầu thang,  đó, khi Tô An bò lên bờ  , cô phủ lên  cô  tấm vải màu đen  luôn.
“Cảm ơn cô!”
Tô An thở gấp,  cảm ơn,  đó cầm lấy tấm vải, đưa  ngã xuống hồ cho bạn bè của họ.
Bị rơi xuống nước là một  con trai,     ngất xỉu, nhưng do quá sợ hãi, tới giờ   vẫn còn đang  sấp  mặt đất,   dậy nổi.
Những  khác thấy hành động của Lý Tư Vũ thì cũng cởi áo đắp cho  con trai .
Tuy   là con trai, nhưng vì trong   vây xem cũng  cả con gái nữa,  bình thường  ai   thấy hết  , nên khoác áo che  gì thì che.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-635-cuu-nguoi.html.]
Lý Tư Vũ cũng  quan tâm  khác, cô đỡ Tô An lên bờ.
Tiêu Ngải kéo tay Tô An, dắt cô  về phía ghế dài.
“Không  chứ?”
Ôn Duyệt San cầm áo khoác, đưa Tô An mặc .
Tấm vải   cô  quấn quanh eo, che quần dính  đùi.
“  .”
Tô An lắc đầu,  xuống chậm rãi thở đều.
Lý Tư Vũ  phía  con trai ,  vẻ như    mới tranh chấp với các bạn,  đó  đẩy xuống hồ.
Lạ nhất là,   một ai cứu  , chẳng nhẽ tất cả bọn họ đều   bơi ư?
Cô nhẩm đếm,  tất cả sáu , bốn nam hai nữ,   khả năng tất cả đều   bơi  nhỉ.
Con gái   bơi thì  thể hiểu, nhưng ba  con trai con  thì chẳng nhẽ cũng   ư?
Chẳng qua cô thấy Tô An  yêu cầu bọn họ cảm ơn, nên cô :
“Chúng  trở về , nếu   quần áo cô  sẽ ốm đấy.”
Mùa xuân rơi xuống nước cũng   việc nhỏ, nhất là đối con gái thì càng  chú trọng tới sức khỏe của bản .
Tô An gật đầu, cô  ngượng ngùng ,
“Hành động bộc phát của   khiến   lo lắng , cảm ơn   nhiều lắm.”
“Có gì  mà cảm với ơn, mau mau về  quần áo .”
Ôn Duyệt San kéo tay cô , những  khác cũng vội vàng  theo.
Vừa  Ngụy Phán Phán  sợ hãi, thấy Tô An cứu , cô   khỏi bội phục.
“ mà  sợ đơ   thì   thể nghĩ đến việc  cứu  khác  nữa.”
Ngụy Phán Phán vỗ vỗ nhẹ n.g.ự.c , cô còn  quên tự giễu bản  một chút.