Đứa tùy tùng Lý Tư Vũ từ xuống , ô dù gì lớn đấy? Lại thể cho Hạ Tòng Vi với ánh mắt khác thường thế .
Lý Tư Vũ cùng Hạ Tòng Vi, cô quá nhiệt tình, khiến cô nhất thời mục đích tiếp cận của cô là gì.
Cô vẫn cảnh giác, chỉ cần tiếp cận, điều đầu tiên cô nghĩ đến là, mục đích gì, mục đích đó là là .
Điều trở thành thói quen của cô .
Từ La Hiên Dật mời cô ăn cơm, Lý Tư Vũ thể là cực kỳ cảnh giác hai .
Bởi vì đến bây giờ cô vẫn nghĩ ý định của La Hiên Dật, cô cũng cho rằng quá quyến rũ nên hấp dẫn La Hiên Dật.
Cho nên chắc chắn tên La Hiên Dật mục đích riêng, mà cả Hạ Tòng Vi cũng .
“Không cần.”
Lý Tư Vũ từ chối cô :
“ mua xong những thứ cần mua , giờ cần về nốt bài tập đây.”
Dù mục đích của bọn họ là gì, cô cách họ xa thật xa là .
Hạ Tòng Vi thấy cô từ chối thì sững sờ, thể do bình thường ai từ chối lời mời của cô , cho nên cô mới ngây ngẩn cả .
Đứa tùy tùng liền giễu cợt:
“Tòng Vi, thì thôi, đừng thế, giống như chúng là đeo bám .”
“Quan Khiết Yến, cô như nào mà thấy là đang đeo bám?”
Hạ Tòng Vi còn trút giận , tặng tận cửa để ăn mắng .
Nghe cái tên như thế, Lý Tư Vũ suýt nữa tiếng.
Quan Tiết Viêm (viêm khớp)????
Anh cô tên Quan Tiết Viêm ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-638-ha-tong-vi-la-qua.html.]
Quan Khiết Yến Hạ Tòng Vi mắng, mặt cô tái nhợt, đó gượng :
“Tòng Vi, chỉ là thấy cô điều, nên mới sốt ruột, sợ cô mất mặt mà?”
Cô như thế, nhưng đáy mắt lóe chút âm u, vặn Lý Tư Vũ đối diện, cô thấy rõ ràng.
Hay lắm, một đứa hầu mà bằng mặt bằng lòng, trong bụng chắc một đống mưu hèn kế bẩn đây?
chuyện liên quan gì đến cô, nếu Hạ Tòng Vi cho cô tùy tùng, thì thành xen chuyện của khác mất .
“ , gặp nhé bạn học Hạ.”
Lý Tư Vũ dính chuyện của bọn họ, cô chào Hạ Tòng Vi luôn.
Thấy Lý Tư Vũ , Hạ Tòng Vi lạnh lùng Quan Khiết Yến:
“Giữ mồm giữ miệng ."
Nói xong, cô xoay cửa hàng bách hóa luôn.
Quan Khiết Yến trợn mắt bóng lưng của Hạ Tòng Vi, cuối cùng cô chỉ thể đè nén cảm xúc xuống, đó nở nụ lành theo Hạ Tòng Vi.
Về đến trường, Lý Tư Vũ bắt đầu chuỗi ngày cắm đầu học, nhưng những khác giống cô.
Chăm chỉ học hành hơn hai ngày xong đấy, còn gì mà hai năm nữa học cũng thế.
Lý Tư Vũ gì, ai học thì học thôi, dù cũng thể nghiệp đại học .
Chờ đến khi khôi phục việc thi đại học, bọn họ học đại học một nữa, chắc lúc đó cô cũng ba mươi tuổi .
Tuổi đó ai cũng con cả , còn học tập nữa.
“ ngoài một chút, ai mua hộ gì ?”
Tô An mặc một chiếc áo sơ mi cộc tay màu cam, còn cẩn thận tết mái tóc đen bóng thành hai b.í.m tóc xinh .
Lý Tư Vũ cô từ đầu đến chân, chẳng nhẽ hôm nay cô nhóc hẹn hò .
“Cô hẹn hò với đồng chí nào ? Chứ hôm nay mặc thế ?”