Ba cùng đến nhà hàng quốc doanh, Lý Tư Vũ theo Ngụy Tinh Bác gọi món ăn.
“Một món chay, một món thịt thôi, ăn cơm là chính.”
Lý Tư Vũ , cô lấy tiền trả.
Ngụy Tinh Bác vội ngăn cô :
“ trả tiền là , con trai như mà còn để con gái trả tiền cơm ư? Cậu coi thường đấy ?”
Lý Tư Vũ thế thì nào dám trả tiền nữa, như thế quá nặng, trả tiền thì thành coi thường .
Ngụy Tinh Bác cố ý như , nếu , Lý Tư Vũ như thế chắc chắn là cô sẽ giành việc trả tiền.
Anh thở phào nhẹ nhõm, sợ nếu cho trả tiền thì còn thuyết phục Lý Tư Vũ lâu hơn nữa cơ, khi trả tiền xong, hai trở bàn .
“Sao đến đây.”
Thoạt Tô An tinh thần hơn nhiều , cô thấy hai đến, thì kinh ngạc.
Không hai thể chung với , mà là Ngụy Tinh Bác sắp nghiệp , chơi cùng các cô năm nhất chứ.
Lý Tư Vũ dựa ghế:
“Lúc cổng trường gặp đàn Ngụy, đó cùng tới đây thôi.”
Tô An gật đầu gì thêm, từ đến nay cô hỏi cho ngô khoai.
Ba ăn cơm xong thì về trường luôn, Lý Tư Vũ truyền bá cho Tô An tư tưởng tích cực hướng về phía .
Cô chỉ sợ cô nhóc chuyện gì cũng im lặng giữ trong lòng, đó cứ mãi vui thì khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-642-to-an-suy-nghi-rat-nhe-nhang.html.]
tâm trạng của Tô An vẻ hơn cô nghĩ, cô cũng đè nén nỗi đau, ngược , vẻ nhẹ nhàng.
Thấy cô như thế, Lý Tư Vũ cũng nhẹ nhõm hẳn, con gái còn trẻ nên tập trung học tập cho giỏi, yêu đương mà gì?
cô quên mất thể của hiện giờ cũng mới chỉ mười tám tuổi thôi.
Về ký túc xá, ai hôm nay xảy chuyện gì.
Lý Tư Vũ nhiều chuyện, Tô Anh , cô cũng tự tiện kể chuyện của Tô An.
Dù đây cũng là chuyện gì vui vẻ, cô bóc vẩy sẹo của , nếu bóc thì quá đáng ghét.
Ngày hôm , Lý Tư Vũ bắt đầu tập trung học tập, chương trình của học kỳ cô học xong, giờ chỉ cần ôn tập .
Thế nên hiện tại cô càng cần nỗ lực nữa, đạt thành tích thì càng .
ngoài việc học tập, cô còn về nhà của để thả lỏng một chút, gian núi non sông nước...
À , là nhiều nhà máy, vật liệu, những thứ đó là quá .
Cô xe buýt, chuẩn trở về đưa đồng hồ đeo tay cho Mã Tuệ Mẫn, cô nhóc bán năm cái đồng hồ, mỗi cái đều lãi sáu mươi tệ, tổng cộng tròn ba trăm tệ.
Số tiền còn nhiều hơn tiền lương nửa năm của trai cô , mà Mã Tuệ Mẫn cũng trả tiền cho cô, Mã Duy Thần mua nhiều đồ hộp của Lý Tư Vũ, từ đó đến giờ vẫn trả tiền .
Mã Tuệ Mẫn gì về việc trai của mua lượng lớn đồ hộp đó cả, hơn nữa trong lòng cô , Mã Duy Thần một là một, hai là hai, bao giờ hoài nghi.
Lý Tư Vũ đưa đồng hồ cho cô , đó :
“Giờ tạm thời đừng bán những thứ nhé, dễ để mắt tới lắm.”
Từ gặp La Hiên Dật, Lý Tư Vũ cẩn thận về những việc , hôm nay cô nhắc nhở Mã Tuệ Mẫn một chút, cô sợ cô phát hiện.
Dù cô chính là cung cấp hàng hóa, cần đảm bảo một chút, cô chỉ sợ Mã Tuệ Mẫn thấy lãi nhiều tiền thì dừng , như thì cô cũng toi.