Sau khi nghĩ kĩ nên như thế nào, cô còn hoảng sợ nữa mà thư thả dạo quanh, xem thử thứ gì cần bán .
Sáng ngày hôm , Lý Tư Vũ mới thức dậy rửa mặt, thấy bên ngoài gõ cửa.
Cô đoán, gõ cửa chắc hẳn là Lâm Thành, ai cũng cô sống ở đây.
Sau khi mở cửa , ngoài cửa đúng thật là Lâm Thành.
Ánh mắt kinh ngạc và vui vẻ, ngang qua, nhận thấy cửa khóa, đoán chắc là Lý Tư Vũ trở về.
"Em về báo với một tiếng, về khi nào ?"
Lâm Thành nhoẻn miệng .
"Em về tối hôm qua, xe lâu như thật là quá mệt, nên em nghỉ luôn."
Lý Tư Vũ khỏe mạnh , hôm qua khi xuống xe, cô mệt c.h.ế.t .
Lâm Thành cô chuyện bước đóng cửa , dang rộng vòng tay ôm lấy mặt lòng.
"Anh nhớ em lắm."
Giọng trầm ấm của thủ thỉ bên tai Lý Tư Vũ.
Lý Tư Vũ nở nụ hạnh phúc:
"Em cũng nhớ ."
Hai ở ngoài vài phút mới phòng, Lý Tư Vũ vẫn nấu cơm, cho nên cô vẫn ăn gì.
"Em ăn gì, để mua cho em."
Lâm Thành nhà, thấy bàn gì.
Vừa bước ngửi thấy mùi của đồ ăn, nên đoán là cô vẫn ăn cơm.
Chưa ăn cơm cũng , cô vợ bé nhỏ cả đêm xe, chắc chắn cô vẫn ăn ăn cơm.
"Không cần ."
Lý Tư Vũ vội vàng gọi Lâm Thanh đang định mua cơm .
Anh lúc nào cũng chu đáo, thật là một con đáng yêu.
"Một lát nữa em ngoài ăn cũng , sắp ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-647-gap-lai-lam-thanh.html.]
Lý Tư Vũ , kéo tay .
Ánh mắt né tránh của Lâm Thành lập tức Lý Tư Vũ phát hiện, bởi vì cô vẫn luôn , cho nên thể thấy rõ cảm xúc của mặt.
"Anh ?"
Lý Tư Vũ hoài nghi .
Lâm Thành điều gì đó bình thường lắm, chẳng lẽ xảy chuyện gì ?
Lâm Thành thấy cô vợ bé nhỏ nhạy cảm như thì thở dài.
"Anh điều chuyển ."
"Điều chuyển ?"
Lý Tư Vũ kinh ngạc , cực kì khó hiểu hỏi:
"Tại ? Không việc vẫn luôn , tại chuyển ?"
Tin tức thật sự khiến Lý Tư Vũ quá đỗi kinh ngạc, khác thể chuyển bất cứ lúc nào, nhưng mà việc Lâm Thành chuyển thì cô thật sự hiểu lắm.
Theo lý mà , ngoại trừ công việc ở nhà máy rượu , thì năng lực thành những công việc khác của Lâm Thành xuất sắc, tại chuyển .
Lâm Thành nghỉ ngợi một chút, :
"Tháng bí thư Kỳ về hưu, khi nghỉ hưu, ông tìm , điều chuyển xuống phía , giữ chức phó."
"Chức phó?"
Lý Tư Vũ cau mày.
"Ông đúng là khác sống , chuyện vốn là do em , ngờ chịu tủi .”
Chuyện vốn dĩ nên để Lý Tư Vũ chịu trách nhiệm, nhưng mà cô đang bận học, nên bí thư Kỳ trút giận đương nhiên là tìm Lâm Thành .
Lâm Thành buồn lắm, ngược còn an ủi cô:
"Gặp chút khó khăn chắc là chuyện , ở phía cố gắng việc, sớm muộn gì cũng sẽ thôi."
Lý Tư Vũ gật đầu, cô nghĩ đến tình cảnh vài năm .
"Lăn lộn nhiều năm lẽ cũng là một chuyện , lúc nào cũng ."
mà, Lâm Thành thể nghĩ như , trong lòng chắc là cũng tính toán .