Lúc sinh bệnh cũng thấy bọn họ giúp đỡ, chia gia tài thì nhanh, bây giờ tới tìm cô giúp á, bao giờ.
Triệu Thục Cầm cô như , cảm thấy cô chắc chắn là giúp đỡ, tâm địa xa.
"Sao em thể như chứ? Mọi đều là một nhà, giúp đỡ cháu trai của mà em còn đùn đẩy qua ."
Câu chất vấn đó khiến tất cả mặt đều về phía chị .
Người một nhà?
"Em dâu đừng như , Tư Vũ cũng khó khăn của , em tưởng nhà xưởng là do em mở đấy ?"
Trương Nguyệt Mai nhịn lên tiếng.
Trước đây chị bao giờ gì, vì dù , cũng là thấp cổ bé họng, chẳng ai thèm .
bây giờ giống , Lý Tư Vũ về phía nhà bọn họ, lợi nhiều nhất chính là bọn họ.
Giúp đỡ một câu, thuận tiện còn thể mỉa mai em dâu một câu, thoải mái ?
Triệu Thục Cầm thấy chị dâu cả luôn ngoan ngoãn dám chuyện cũng dám mỉa mai thì lập tức nổi giận.
"Chị dâu cả, chị thì dễ, nhà chị là lợi nhất đấy!"
"Lời còn cần em ."
Trương Nguyệt Mai .
"Chẳng đang ở đây ? Có lợi gì còn là Tư Vũ hiếu kính ? Chúng cũng chỉ là phụ giúp một tay thôi."
Chị khiến những khác cũng cảm thấy sai, chẳng là như ?
Nếu nhờ cụ bà và nhà cả, bọn họ cũng thể ké nhiều vinh quang như .
Tuy nhiên, Triệu Thục Cầm nghĩ .
"Vậy chúng cũng dọn qua đây chăm sóc , đều là con cái, chúng tiền, nhưng vẫn còn một sức lực."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-660-tu-choi-giup-do-nha-anh-ba.html.]
"Không cần các !"
Mặt cụ bà hầm hầm, khó chịu :
"Ở đây hoan nghênh các , mau chóng cút càng xa càng !"
Có vẻ như cụ bà lời của Triệu Thục Cầm kích động, nên lên tiếng đuổi luôn.
Lý Tư Vũ thấy tức giận, thì với Triệu Thục Cầm.
"Chị dâu ba, nếu chị còn chút tự trọng, thì đừng đến gây khó chịu cho em, cũng là chị , chị ở đây mãi để gì?"
Cô sang với Lý Tư Dân.
"Anh ba, cứ để vợ bắt nạt thế ? Em giúp đỡ như thế nào ? Lý Thành Viễn tự chí tiến thủ thì ỷ em mà ?”
Lý Tư Vũ cũng bực , loại thật thể chấp nhận !
Lý Tư Dân cô cho mặt đỏ tai hồng, đúng là đang dung túng Triệu Thục Cầm, nếu thể gì .
"Đừng nữa."
Anh kéo Triệu Thục Cầm một cái, hiệu cho chị im lặng.
Triệu Thục Cầm thấy cô em chồng tức giận, cũng sợ hãi, dù công việc của con trai chị đang trong tay cô.
Lý Tư Vũ cũng cho bọn họ cơ hội giải thích.
"Anh ba, nếu chút bản lĩnh đàn ông, thì dẫn chị về , chuyện công việc em sẽ giúp, cũng thể giúp, đừng dẫn chị qua đây tức giận nữa."
Lời của cô tuyệt tình, khiến Lý Tư Dân im lặng, trong lòng hổ.
Khi lời một cách thẳng thắn, thì ai cũng thể phớt lờ sự hổ của , nhưng khi trắng trợn, thì còn lý do gì để phớt lờ nữa.
Đây chỉ là tự lừa dối bản , mà còn là dày mặt.
Lý Tư Dân gì, chỉ lôi Triệu Thục Cầm bỏ một cách hổ.
Lý Tư Vũ sang với cụ bà.