Đầu năm nay, tết cũng ăn hai cái sủi cảo, còn hỏi thích ăn ? Là hận thể ăn mỗi ngày mới đúng.
Nhìn biểu cảm kích động của Đào Đan, Lý Tư Vũ để ý và :
"Đây là từ nông thôn gửi cho , tất cả đồ ngon trong nhà đều gửi tới cho đấy.”
Đào Đan hiểu , bột mì của Lý Tư Vũ thể là một năm lương thực tinh của cả nhà.
Mà cô và Lý Tư Vũ cùng lắm chỉ gặp mặt vài mà chiêu đãi như , Đào Đan lòng cảm động.
Về phần ý đồ gì thì trong lòng Đào Đan là nghĩ tới.
Nguồn tài nguyên trong tay so với các thư ký khác đều kém hơn, căn bản cô khả năng vì chuyện mà tiếp cận .
"Thật ngại quá..."
Đào Đan chớp mắt, cũng nên lời.
Nói ăn? Làm , thể ăn.
Gia đình cô thực sự giàu gì, bởi vì cô nhiều chị em, và nhà ở, vì ăn cơm túng thiếu.
Trong nhà ba trai, hai chị gái, đều kết hôn, còn may các chị đều lấy chồng.
các đều vợ, một còn con.
Người một nhà chen chúc trong căn phòng đơn đến ba mươi mét vuông, ban đêm xoay cũng thể thấy.
Người dịch: Cám ơn ủng hộ. Mình mới học dịch truyện nên phần còn lủng củng mong bỏ qua cho.
Mình cũng nghỉ để tập trung cho việc chăm sóc con nhỏ nên cuối tuần T7, CN up chương mới, xin và mong thông cảm ạ. Hãy ủng hộ thêm nhé, ơn <3 <3
Tuy là một nửa ở nhà đều là công nhân, nhưng miệng ăn núi lở, nên căn bản ăn cơm cũng ăn nhiều.
Nếu ăn hai bữa ngon, thì lẽ giữa tháng sẽ đói chết.
Vì , Đào Đan mong đợi đến mỗi tụ tập.
Người nhà đồng ý kiểu lãng phí thì cũng cách nào, bởi vì cần xã giao, mới thể nhiều đồ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-74-moi-dao-dan-an-com.html.]
Lý Tư Vũ đương nhiên là để lời từ chối của cô ở trong lòng.
Bởi vì bây giờ dựa theo tháng là rau dưa, cô cũng lộ bí mật của .
Cho nên buổi tối sủi cảo thịt và bắp cải, thịt nhiều lắm, đến nửa cân, một cây bắp cải băm nhỏ.
Hai cùng gói hơn một trăm cái sủi cảo, Đào Đan thấy thì càng ngày càng đói.
Bởi vì sủi cảo, Lý Tư Vũ chuẩn các món ăn khác, ngay cả nước chấm cũng chỉ là tỏi băm ngâm.
Không nước tương, nhưng nó cũng ngon.
Tuy cô thêm gia vị, nhưng thể quá nhiều.
Đào Đan cũng để ý, dù nhà cô xào rau cũng chỉ muối, cũng gia vị khác.
Một bữa cơm ăn xong, hai thiết hơn ít, Lý Tư Vũ cũng thêm nhiều tin tức.
Đào Đan ôm bụng, mặt ngượng ngùng, hơn một trăm cái sủi cảo mà cô ăn một nửa, Lý Tư Vũ ăn bao nhiêu.
Trên bàn còn nhiều, Đào Đan cho rằng Lý Tư Vũ nỡ ăn, mà bản ăn nhiều như , nên nội tâm cô dễ chịu.
Lý Tư Vũ đương nhiên là chủ ý đến biểu cảm của cô , nhưng cô gì.
Đào Đan nhanh nhẹn giúp Lý Tư Vũ dọn bàn rửa chén, tỏ vẻ áy náy của .
Hai ghế uống nước ấm, Lý Tư Vũ cảm thấy thời cơ đến, nên chuyện về "tiền cơm" .
Cơm của cô dễ ăn như chứ?
Lý Tư Vũ tỉnh rụi cởi quần áo , để ngâm ở trong chậu nước.
"Bây giờ càng ngày càng ấm áp, quần áo cũng mặc nữa."
" ."
Vừa Đào Đan ăn cơm liền đổ mồ hôi, cô cởi áo khoác từ lâu.
Đào Đan Lý Tư Vũ mặc một chiếc áo trong màu xanh da trời giặt đến trắng bệch.
Bỗng nhiên cô nhớ tới hình như mỗi gặp đều chỉ mặc một bộ quần áo.