“Vâng, cháu cảm ơn ạ.”
Lý Tư Vũ mỉm gật đầu, đó về phía phòng khách.
Cô là ai tới, nghĩ thầm, cô việc ở đây cũng nhiều lắm, thể là ai đây?
Đi phòng khách, Lý Tư Vũ thấy một đàn ông đang đối diện, đeo kính.
Anh đến đây? Anh tìm chỗ bằng cách nào ?
Lý Tư Vũ La Hiên Dật, đó xuống mặt :
“Anh việc ở đây bằng cách nào?”
Anh bây giờ hẳn là đang chịu khổ ở nông thôn, đến đây?
La Hiên Dật mỉm , :
“Mọi việc ở bên đều quen , hỏi một chút là thôi.”
Lúc đó, Lý Tư Vũ là yêu của ủy viên Lâm, mà ủy viên Lâm là một lợi hại.
La Hiên Dật cô, mặt vẫn luôn mỉm .
Lý Tư Vũ thấy mặt thì , ngay cả khi theo phép lịch sự cô cũng nổi.
Có vẻ như La Hiên Dật cô vô cùng ghét , vì nhiều, lập tức thẳng:
“ đến đây là để nhờ cô giúp đỡ, đây là năm trăm tệ, mua lương thực tinh và thịt đồ hộp, thể mua bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.”
Nghe thấy câu , Lý Tư Vũ suýt nữa bật tiếng:
“Anh đang đùa đấy ? Anh cũng tình hình cung ứng ở trong thành hiện nay đang căng thẳng như thế nào mà?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-777-la-hien-dat-den-tim.html.]
Người đúng là, lấy bánh nhân đậu lương khô , ở nông thôn cháo ngô uống là , còn lên đây đòi lương thực tinh, lên trời luôn ?
La Hiên Dật nghệ cô cũng trả lời ngay lập tức, mà chỉ mỉm , đó mím môi gì.
Anh đương nhiên Lý Tư Vũ năng lực , đây côcó thể lấy nước hoa ở nước ngoài, bây giờ lương thực cùng thịt tuy rằng khan hiếm nhưng cũng thể lấy .
Anh lấy năm trăm tệ, cũng nhiều, chỉ cần mua một ít là .
Lý Tư Vũ thấy lời nào, cũng hỏi tiếp, dù bây giờ đang cầu xin cô.
Hơn nữa, Lý Tư Vũ cũng đồng ý nhanh như , quá nhanh sẽ .
La Hiên Dật là một khôn khéo, cô sợ sẽ phát hiện điều gì đó.
La Hiên Dật bình tĩnh , mở miệng :
“Tiền cho cô, cần quá nhiều, đủ cho hai ăn uống một tháng là .”
Lần thực sự hai tháng, vì năm trăm tệ hề ít, đây là tiền tối đa thể lấy .
Hơn nữa cũng thể cứ qua đây mãi , , lẽ cũng vài tháng nữa mới thể đến .
Lý Tư Vũ một cái, lúc La Hiên Dật mặc dù ăn mặc sạch sẽ, nhưng cuối cùng còn khí phách hăng hái như ở Bắc Kinh nữa.
Bây giờ nhiều lắm chỉ thể coi là ở nông thôn trông cũng khá, còn ở trong thành cũng chỉ ở mức trung bình.
Nhớ đến Hạ Tòng Vi, Lý Tư Vũ quá tin tưởng bọn họ sẽ minh oan thành công.
Gia đình rõ ràng từ là nhà tư bản.
Bây giờ minh oan thực sự khó khăn, ít nhất cũng đến những năm thập niên tám mươi, mới thể trở về thành phố.
Cô thở dài, giúp La Hiên Dật, mà là sợ tâm tư quá sâu.
“Xin , thể giúp .”