Mang theo không gian tùy thân ta trở thành nông trang chủ - Chương 70

Cập nhật lúc: 2024-11-17 13:51:33
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay Trương thị cách vách cầm một phần hoa quế cao đây, Lý Phỉ Nữu Nữu thực thích ăn cái , vội vàng cảm ơn. “Cảm tạ cái gì, ngươi còn thường xuyên cho tiểu tử nhà nọ , tiểu tử nhà khi đó nhớ thương kẹo của ngươi đấy.”

Lý Phỉ bên ngoài con Trương thị Tiểu Chí đang chơi cùng Nữu Nữu.

Trương thị cũng thấy giỡn một câu: ” Nữu Nữu Nhà ngươi thật đáng yêu, nếu con thể lấy con dâu như , nhất định là kiếm lớn .”

Lý Phỉ nàng giỡn nên gì, dù đứa nhỏ nhà khen ngợi như vẫn thực vui vẻ.

Buổi tối Lý Phỉ , uống canh gà Đoạn Dật Sơn hầm cho, đây là đồ ăn mỗi ngày ăn. Thỉnh thoảng sang Nữu Nữu bên cạnh, gắp cho nó chút rau dưa, nó ăn xong.

Nữu Nữu kiêng ăn, thích ăn rau dưa, Lý Phỉ đành ở một bên chằm chằm.

“Về cho tiểu tử cách vách đây chơi!” Đoạn Dật Sơn đột nhiên mở miệng .

Lý Phỉ sửng sốt một chút, tiểu tử cách vách là Tiểu Chí . Thấy kỳ quái bèn : “Làm ?”

Tiểu chí nhà bọn họ thích đến nhà Lý Phỉ chơi, Lý Phỉ thấy nó thường xuyên chơi cùng Nữu Nữu, cảm thấy Nữu Nữu bạn chơi tự nhiên là vui vẻ. Sao hôm nay Đoạn Dật Sơn như ?

Đoạn Dật Sơn nghiêm mặt : “Ta hôm nay các nàng chuyện.”

Lý Phỉ hiểu , Đoạn Dật Sơn bỏ thêm một câu, “Chính là tiểu tử nhà nàng cưới Nữu Nữu. Hừ, xú tiểu tử nhà nàng xứng đôi với Nữu Nữu! Về cho nó đến chơi.”

Lý Phỉ xong nhất thời dở dở , đây là cái gì! Chỉ là Trương thị giỡn thôi, Đoạn Dật Sơn coi như thực !

“Đó là giỡn, cho là thực !”

“Nàng nàng cái ý tưởng !” Đoạn Dật Sơn hỏi ngược .

Lý Phỉ nghẹn lời nên cái gì. Nếu Trương thị thực sự tâm tư thì ? Lý Phỉ nghĩ cuối cùng : “Chàng yên tâm, sẽ tùy tiện đáp ứng, huống chi bọn chúng còn nhỏ như , hơn nữa là thôn quê, đừng cố ý bài xích như , chúng còn ở trong đấy.”

Đoạn Dật Sơn phụng phịu nữa.

Đến khi ngủ, đặt Nữu Nữu ở chiếc giường nhỏ trong phòng. Lý Phỉ giường.

Hiện tại mang thai hai tháng, dần dần bắt đầu phản ứng rõ ràng, mỗi ngày mệt c.h.ế.t , buồn ngủ, hơn nữa khẩu vị tăng nhiều, ăn thật sự nhiều.

Nàng sờ sờ bụng lộ, nhịn gợi khóe miệng rộ lên. Đoạn Dật Sơn tắm rửa xong nhà thấy đến cảnh tượng .

Lý Phỉ tựa giường, cúi đầu tay nhẹ nhàng đặt ở bụng, mặt lộ vẻ ấm áp ý , đầy tản nhu hòa và ôn nhu của .

Đoạn Dật Sơn tựa cửa , đánh vỡ hình ảnh mắt .

Một lát Lý Phỉ dường như cảm giác ngẩng đầu Đoạn Dật Sơn. Đoạn Dật Sơn qua, cho nàng , cẩn thận ôm nàng trong ngực. Tay nhẹ nhàng đặt ở cái bụng bằng phẳng của Lý Phỉ, ôn nhu vuốt ve, giống như đó là trân bảo hiếm !

Hai gắn bó cảm thụ lẫn !

Mùa thu tháng10, là thời điểm nhà nông bận rộn nhất, cơ bản sở đều đồng, Lý Phỉ địa phương , bởi vì Trương thị đồng, ngay cả Tiểu Chí cũng . Nữu Nữu ở nhà chơi cảm thấy thú vị, la hét ngoài. Lý Phỉ đang định gọi Đoạn Dật Sơn mang nó ngoài chơi, thấy Trương thị vội vàng chạy tới, thấy Lý Phỉ ở nhà, mới thở phào nhẹ nhõm.

“Tiểu Phỉ, phu gia xảy chuyện, vị nhà ngươi bận việc gì , tìm ngươi hỗ trợ.”

Thì cha trượng phu Trương thị, bởi vì cẩn thận ngã, lão nhân gia ngã một cái là việc nhỏ, cho nên trượng phu Trương thị chạy qua, trong nhà ai gặt, cho nên tìm hỗ trợ.

Đoạn Dật Sơn bụng Lý Phỉ, sợ Lý Phỉ chăm sóc, cự tuyệt, Lý Phỉ : “Hay là, hỗ trợ , dù cũng việc gì, cần lo lắng cho , .”

Đoạn Dật Sơn thấy Lý Phỉ đáp ứng, tiện cự tuyệt đành đồng ý.

Trương thị tự nhiên là ngàn ân vạn tạ.

Ngày hôm Đoạn Dật Sơn hỗ trợ, Lý Phỉ ở nhà cho gà ăn, chơi cùng Nữu Nữu một hồi, chút chút , đến giữa trưa, đầy cõi lòng vui sướng mang theo Nữu Nữu, cầm cặp lồng cơm đồng.

Đoạn Dật Sơn đang lưng đón nắng nóng, Lý Phỉ thấy mặt ngăm đen của tràn đầy mồ hôi, quần áo ướt nhẹp, hiện cả vân da . Lý Phỉ khỏi nuốt nước miếng, dáng tướng công nhà chính là tuyệt!

“Cha!” Nữu Nữu hô một tiếng chạy tiến lên. Đoạn Dật Sơn ngẩng đầu thấy hai đến đây, vội lên, bởi vì tay bẩn ôm Nữu Nữu, cho nó ôm chân , cẩn thận sang bên .

“Dật Sơn, mệt ?”

Lý Phỉ tiến lên, lấy khăn tay lau mồ hôi trán Đoạn Dật Sơn. Đoạn Dật Sơn lắc đầu, đánh giặc còn vất vả hơn thế nhiều.

“Sao các nàng đến đây, nơi mặt trời gay gắt lắm, , trong đó.” Nói xong, cẩn thận đỡ Lý Phỉ tới cây đại thụ gần đó.

Lý Phỉ tùy ý đỡ, hưởng thụ săn sóc của . Lý Phỉ ở một bên trải cái đệm, lấy đồ ăn trong hộp cơm .

Đoạn Dật Sơn thấy phụng phịu, “Ai cho nàng xuống bếp!”

Lý Phỉ Đoạn Dật Sơn là lo lắng cho , cái gì cũng cho , Lý Phỉ ngược thoải mái. Mình còn nuông chiều đến nước . Vì thế : “Ta chỉ là mang thai thôi, cái gì cũng , , đừng lo lắng.”

Đoạn Dật Sơn còn chút hờn giận, nhưng vẫn cẩn thận đỡ Lý Phỉ xuống, mở cặp lồng cơm : “Ăn ?”

Lý Phỉ gật gật đầu, chỉ Nữu Nữu một bên chạy : “Nó thật ăn, hôm nay ăn kẹo nhiều lắm, ăn ngon, dỗ nó .”

Đoạn Dật Sơn lấy bát, nhanh nuốt mấy miếng, đó buông bát, cầm lấy chén nhỏ đút cho Nữu Nữu. Lý Phỉ thấy vội vàng ngăn cản, Đoạn Dật Sơn cả ngày việc vất vả, hiện tại ăn một bữa cơm cũng an , !

“Đừng, đừng, để nó tự ăn.”

Nói xong nhận bát của Nữu Nữu, đưa cho Nữu Nữu : “Ăn xong , mới chơi cùng Tiểu Chí.”

Nữu Nữu vốn đang quyệt miệng ăn, Lý Phỉ , tròng mắt chuyển ngừng, tiếp nhận bát tự ăn.

Đoạn Dật Sơn thấy bất đắc dĩ , tiếp tục ăn cơm.

Đây đúng là việc đồng áng bận rộn, những lớn cong lưng , đứa nhỏ lớn một chút bắt đầu giúp đỡ, nhỏ một chút an vị ở bờ ruộng tự chơi.

Từ gần tới xa, thôn trang hoa quế nở đầy hoa nhỏ màu vàng, điểm điểm xinh những lá cây. Gió nhẹ từ từ, Lý Phỉ ở gốc cây đại thụ, trong mắt là âu yếm, quan tâm, trong lòng vây quanh nồng đậm hạnh phúc.

“Tiểu Phỉ, các ngươi ăn ư! Thật sự là ngại quá, còn chuẩn !” Trương thị đây, thấy Lý Phỉ chút ngượng ngùng, mời đến hỗ trợ, ngay cả cơm cũng chuẩn .

Lý Phỉ vội lắc đầu, “Trương Tỷ tỷ, ngươi bận mà, dù cũng việc gì, chỉ là bữa cơm thôi. Tiểu chí nhà ngươi ăn ? Vậy gọi Tiểu Chí đến ăn .”

Trương thị vội xua tay, “Đừng, phiền toái ngươi như , như thế nào còn…”

“Trương Tỷ tỷ, ngươi cũng đừng khách sáo với , để đứa nhỏ đói sẽ lắm.” Lý Phỉ đánh gãy lời của Trương thị, ngoắc gọi Tiểu Chí đây, cho nó ăn cùng Nữu Nữu.

Tiểu Chí quả nhiên nhanh như chớp chạy tới, ngọt ngào gọi một tiếng Lý di. Lý Phỉ sờ cái đầu nhỏ của nó, cho nó một bát, để nó ăn cùng Nữu Nữu.

Chờ Đoạn Dật Sơn ăn xong , tàng cây nghỉ ngơi một chút với Lý Phỉ: “Nàng mang Nữu Nữu trở về , hôm nay nắng to lắm!”

Lý Phỉ Nữu Nữu bên đang chơi đùa vui vẻ với mấy đứa nhỏ, Đoạn Dật Sơn lắc đầu : “Ta ở chỗ , một ở nhà nhàm chán lắm.”

Đoạn Dật Sơn thấy Lý Phỉ vẻ mặt chờ mong khát vọng , nhất thời mềm lòng, gật đầu : “Có thể, nhưng nàng chỉ thể ở chỗ , đừng loạn.”

Lý Phỉ thấy Đoạn Dật Sơn đồng ý, vội vàng gật đầu cam đoan nhất định ngoan ngoãn ở chỗ .

Đoạn Dật Sơn thế mới bắt đầu bận việc, nhưng vẫn thường thường hội Lý Phỉ ở bên cạnh.

Mỗi Đoạn Dật Sơn về phía bên , Lý Phỉ đều mỉm với . Thấy cúi đầu việc, Lý Phỉ bầu trời xanh biếc, cánh đồng là ảnh Đoạn Dật Sơn bận rộn, còn cách đó xa Tiểu Chí và Nữu Nữu chơi đùa, trong lòng bao giờ thỏa mãn như thế.

Ở Đoạn phủ, cho dù mỗi tôn trọng, hưởng quyền lợi vạn , cho dù phú quý ngập trời, cho dù nha thành đàn.

đều kém giờ phút , bố y lương thực thô tới ấm áp an tâm.

Mặt trời chiều ngả về tây. Mọi kết thúc công việc ngoài đồng, Đoạn Dật Sơn ôm Nữu Nữu, một tay đỡ Lý Phỉ chậm rãi về hướng nhà .

Bởi vì đây chỉ là mùa thu hoạch của nhà nông, lúc hoa quế bộ nở .

Lúc vội vàng thu hoa quế. Lý Phỉ thế mới thì hoa quế thể dùng để nhiều thứ.

Như là bánh hoa quế, bánh hoa quế tô, rượu hoa quế, hoa quế, còn phơi nắng thành hương bao tác dụng an thần. Vì thế Lý Phỉ lúc rảnh rỗi sẽ sang nhà Trương thị, nhờ nàng dạy . Ngày như bình thường phong phú.

Hôm nay Lý Phỉ ở Trương thị trong viện, cầm vải dệt nhờ Trương thị. Không ngờ trong viện nhà Trương thị .

“Tiểu Phỉ đến a!” Trương thị thấy Lý Phỉ đến đây, tiến lên nghênh đón. Lý Phỉ một chút vị cô nương bên cạnh , nàng đang , Trương thị thấy giới thiệu cho Lý Phỉ: “Tiểu Phỉ, vị là cháu gái thôn trưởng, Hàn Viện Viện. Viện Viện cô nương, vị là Đoàn phu nhân ở nhà của nhà ngươi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-khong-gian-tuy-than-ta-tro-thanh-nong-trang-chu-teld/chuong-70.html.]

Trương thị xong thấy trong tay Lý Phỉ gì đó, Lý Phỉ là đến nhờ dạy may quần áo, bảo Hàn Viện Viện xuống chờ một lát, bắt đầu dạy Lý Phỉ.

“Tiểu Phỉ , ngươi xem ngươi vợ , việc còn , các ngươi sống như thế nào.”

Lý Phỉ Trương thị giỡn, trong lòng ở nhà căn bản cần thứ , nhưng mà cần vẫn hơn.

“Lý tỷ tỷ, kỳ thật nơi thể như , ngươi xem!” Hàn Viện Viện một bên mở miệng, chỉ điểm Lý Phỉ.

Trương thị nở nụ : “Ta thật quên mất, Hàn cô nương là cô nương thêu hoa nhất trong thôn chúng , để Hàn cô nương dạy ngươi .”

Chỉ cần dạy, là ai cũng quan trọng. Lý Phỉ cảm tạ Hàn Viện Viện.

Hàn Viện Viện kinh ngạc Lý Phỉ tay chân ngốc, nhưng kiên nhẫn vẫn chỉ điểm. Đến thời điểm ăn cơm trưa, chợt thấy thanh âm Nữu Nữu bên ngoài.

“Mẹ, !” Tiếp theo Nữu Nữu thùng thùng chạy , Lý Phỉ buông nọ, với Trương thị và Hàn Viện Viện: “Hôm nay thật sự là phiền toái các ngươi, về .”

Lý Phỉ xong nắm tay Nữu Nữu về.

“Lý tỷ tỷ, nếu ngươi còn , buổi chiều hôm nay đến dạy cho Lý tỷ tỷ.”

Lý Phỉ thầm nghĩ vị cô nương thực nhiệt tình, gật gật đầu, “Vậy thật sự là phiền toái ngươi.”

Ăn cơm trưa xong, Nữu Nữu ngủ , la hét Đoạn Dật Sơn leo cây hái hoa quế cho nó, Lý Phỉ đang định Nữu Nữu vài câu, còn mở miệng, Đoạn Dật Sơn tự giác leo lên cây.

“Chàng chỉ chiều nó thôi!” Lý Phỉ bất mãn với Đoạn Dật Sơn cây.

Trong nhánh cây truyền tiếng nhẹ, Lý Phỉ xong lười cái gì nữa.

“Lý tỷ tỷ, ở nhà ?” Lý Phỉ qua, thấy Hàn Viện Viện ở cửa. Lý Phỉ bước lên phía tiếp Hàn Viện Viện , : “Thật sự là phiền toái ngươi.”

“Lý tỷ tỷ, đừng khách khí như , dù cũng việc gì.” Hai xong, Lý Phỉ dẫn Hàn Viện Viện nhà.

“Nữu Nữu đang cái gì?” Hàn Viện Viện thấy Nữu Nữu ở chỗ đó, tay chống cằm, ngửa đầu cây hoa quế cao cao, chút tò mò hỏi.

“A, là cha nó đang ở bên hái hoa quế cho nó đấy!” Lý Phỉ thoáng qua Nữu Nữu miễn cưỡng thể , cầm cái ghế qua cho nó xuống, Nữu Nữu thoáng qua , nhỏ: “Cám ơn !”

Lý Phỉ gật gật đầu phòng, với Hàn Viện Viện vẫn còn cây: “Hàn cô nương, .”

Hàn Viện Viện lên tiếng phòng.

Lý Phỉ chuyên tâm may quần áo, phát hiện ở mép tay áo chỗ , vì thế định hỏi Hàn Viện Viện, ngẩng đầu thì thấy nàng đang si ngốc trong viện.

Trong viện Đoạn Dật Sơn tàng cây hoa quế, đưa cành cây bẻ đầy hoa quế cho Nữu Nữu, Nữu Nữu dường như hài lòng, chỉ một cành khác, tự hái. Đoạn Dật Sơn giơ Nữu Nữu lên, cho Nữu Nữu tự hái.

Nữu Nữu vẻ mặt vui thích , ánh nắng mùa thu, Đoạn Dật Sơn ngửa đầu, mặt lộ vẻ thản nhiên sủng nịch tươi , Nữu Nữu đỉnh đầu.

Hình ảnh thực ấm áp, nếu bên cạnh si ngốc nam nhân của như thế , nếu biểu tình mặt nàng, lộ vẻ cô gái hoài xuân ngượng ngùng mỉm .

“Khụ khụ, ừm, Hàn cô nương, ngươi giúp xem cái như thế nào?”

Lý Phỉ đánh vỡ Hàn cô nương mắt đang ngây ngốc, mặt chút đổi .

“A? a, xem xem.” Hàn Viện Viện cúi đầu, quần áo trong tay Lý Phỉ, da thịt tinh tế phiếm thản nhiên đỏ ửng. Lý Phỉ cảm thấy Hàn Viện Viện cho dù tướng mạo xuất chúng, nhưng giờ khắc , cho cảm giác sức sống, tuổi trẻ xinh .

nghĩ như ? Lý Phỉ tự giác sờ sờ mặt , hiện tại lớn hơn nàng , da thịt mặt cũng tệ, co dãn, trắng mịn. Lý Phỉ tự giác lấy so sánh với nàng .

Tiễn bước Hàn Viện Viện, thấy nàng chậm rãi tiêu sái, còn quên đầu Đoạn Dật Sơn, mặt lộ vẻ tha. Đợi nàng cửa Lý Phỉ “Phanh” đóng cửa .

Không cha và con gái đều đầu kỳ quái biểu tình Lý Phỉ, xoay trở về phòng.

Ta thôi, Hàn Viện Viện tâm địa như ? Thì là coi trọng nam nhân nhà .

mà Lý Phỉ còn chút kỳ quái, Hàn Viện Viện đầu tiên đến nhà , chẳng lẽ nhất kiến chung tình với Đoạn Dật Sơn?

Đoạn Dật Sơn ôm Nữu Nữu đến. Nữu Nữu vọt tới bên giường, cầm trong tay cành hoa quế : “Mẹ, , đây là Nữu Nữu hái, !”

Lý Phỉ tiếp nhận hoa quế, cắm nó bình hoa, Nữu Nữu nhanh như chớp chạy ngoài.

Lý Phỉ chằm chằm Đoạn Dật Sơn, ừm, bộ dạng tệ, ở thôn thật đúng là nam nhân mặt hơn Đoạn Dật Sơn. Hơn nữa hàng năm luyện kiếm đánh giặc, sống trong quân đội, cho dù bộ dạng Đoạn Dật Sơn mặt bằng Trình Tử Mặc mà từng gặp, nhưng hình thon dài, là dáng mạnh mẽ đặc hữu của đàn ông, vân da rõ ràng, dương cương chi khí rõ ràng. Nam tử như , xác thực thực hấp dẫn , đặc biệt là cô gái hoài xuân.

Đoạn Dật Sơn thấy Lý Phỉ chằm chằm , ánh mắt chút dọa , trong lòng khỏi nhảy dựng, phía hỏi: “Làm ?”

Lý Phỉ tiếp tục theo dõi , “Không việc gì, chỉ là cảm thấy mặt thôi.”

Đoạn Dật Sơn nhẹ nhàng , “Nói gì ! Nam tử thích khác mặt. mà nàng thích nhiều thì cứ .”

Vốn câu phía còn thực đắn, câu kế tiếp liền đổi vị, Lý Phỉ nhịn lên một tiếng, “Vừa thấy cô nương đến chúng ?”

Đoạn Dật Sơn gật gật đầu, “Thấy .”

“Vậy cảm thấy thế nào ?” Lý Phỉ chút để ý , nhưng lỗ tai dựng thẳng.

“Ừm? Nàng ? Ta cẩn thận. Nàng ?” Đoạn Dật Sơn nghĩ đến nàng , chỉ liếc mắt một cái, là Lý Phỉ mang , thêm nữa, cho nên hỏi cái thì rõ lắm.

Lý Phỉ thấy dường như lúc con mắt qua Hàn Viện Viện, trong lòng chính , nam nhân ngươi mị lực, chỉ đối với , ừm, nam nhân như tìm ? Lý Phỉ ngươi nên thỏa mãn.

Nghĩ đến đây Lý Phỉ cái gì nữa.

Mấy ngày kế tiếp, Hàn Viện Viện mời cũng đến mấy , đều Lý Phỉ lời dịu dàng chối từ, cho nàng về. Đại khái là nàng đó cũng , hoặc là cự tuyệt nhiều , ngượng ngùng cho nên đến nữa.

Hôm nay Lý Phỉ bên ngoài mưa rơi, thời tiết chút lạnh lẽo.

Đoạn Dật Sơn bắt Lý Phỉ Nữu Nữu ở trong phòng, cho phép các nàng ngoài. Chỉ chốc lát tìm đến Đoạn Dật Sơn, tiếp theo Đoạn Dật Sơn khoác áo tơi ngoài.

Lý Phỉ ôm Nữu Nữu ở trong phòng ngủ gà ngủ gật, cửa đột nhiên mở , Lý Phỉ cả kinh lên, thấy đến Đoạn Dật Sơn nghiêm mặt đến.

Lý Phỉ cẩn thận đặt Nữu Nữu ở giường, chính lên phía quần áo cho Đoạn Dật Sơn, Đoạn Dật Sơn ngăn cản.

“Trên chút ẩm ướt, nàng đừng quan tâm, dính nàng sẽ lắm.” Nói xong tự xa một ít, cởi quần áo ẩm ướt .

“Làm ?” Lý Phỉ thấy mặt Đoạn Dật Sơn vẫn đen như , chẳng lẽ phát sinh chuyện gì?

Đoạn Dật Sơn lắc đầu lẩm bẩm: “Thôn trưởng thật đúng là đáng tin cậy.”

Lý Phỉ suy nghĩ nửa ngày mới hiểu , “Có ý tứ gì? Chàng thôn trưởng gì?”

Đoạn Dật Sơn câu gì, câm miệng nữa, quần áo xong thì ôm Lý Phỉ ngủ.

“Thời tiết như thật sự cho trong lòng phiền chán, vẫn là ngủ ”. Đoạn Dật Sơn xong thì nhắm mắt .

Lý Phỉ nghĩ đến Đoạn Dật Sơn là thôn trưởng liền nghĩ đến Hàn Viện Viện chính là cháu gái thôn trưởng, nhất định là nhà thôn trưởng, sẽ phát sinh cái gì chứ?

sắc mặt Đoạn Dật Sơn giống lắm, nhất định là thôn trưởng cái gì chọc .

Lý Phỉ tỉnh ngủ, ý nghĩ chậm rãi rõ ràng, rốt cuộc ngủ , tự đoán rốt cuộc là xảy chuyện gì?

Chẳng lẽ là thôn trưởng bức hôn, bắt Đoạn Dật Sơn cưới cháu gái của ông ? Cái cũng quá mức , Đoạn Dật Sơn là thê tử, chẳng lẽ cho nàng ?

Hoặc là là Hàn Viện Viện thừa cơ vụng trộm thấy Đoạn Dật Sơn, thuận tiện thuyết minh chung tình? Sau đó Dật Sơn chính nghĩa lời cự tuyệt thương tâm chết?

Lý Phỉ càng nghĩ càng vui, bắt đầu tự biên soạn các loại kịch tình TVB. Đoạn Dật Sơn đột nhiên ôm sát Lý Phỉ, “Đang cái gì ?”

Lý Phỉ nghẹn lắc đầu, hiện tại kịch tình lên đến cao triều, Hàn Viện Viện cự tuyệt thương tâm chết, chọn quyền quý lập gia đình cái tiểu , vẫn quyến luyến quên Đoạn Dật Sơn, gần đây bởi vì Đoạn Dật Sơn là thủ hạ của trượng phu nên gặp , Hỏa đụng Địa Cầu nha!

“Ai!”Đoạn Dật Sơn hít sâu một , thấy Lý Phỉ nghẹn vất vả bèn thẳng: “Được , đừng , hoặc là trực tiếp lên .

Nghe Đoạn Dật Sơn như , Lý Phỉ buông tay , đến sung sướng.

Thì y thú vị như ! Ai, yy chính trượng phu như cũng quá đáng. Nam nhân tuyệt đối sẽ yêu những khác. cũng gây trở ngại kịch tình nơi !

Cuộc sống kịch tình TVB, lúc Lý Phỉ rời , Hàn Viện Viện đính hôn, là con của lão bản một cửa hàng trấn, gả cho quyền quý gì, cũng phát triển tiếp theo.

oOo

Loading...