Khuôn mặt quân t.ử khiêm tốn của Mộc Phong đỏ lên, liên tục xua tay lắc đầu: "Phụ , vạn thể, vật cát tường là Mộc Dương bắt , con đại ca thể cướp công của ?"
Mộc Thượng thư sắp trừng mắt, Thượng thư phu nhân vội vàng khuyên giải: "Phong nhi nghĩ sai ! Đệ của con mới mười tuổi, thể gia quan tiến tước? Không thể để công lao to lớn như chậm trễ. Con quan cho , con lớn lên, con cũng thể giúp đỡ ?"
"Cứ quyết định như ! Sáng sớm ngày mai Phong nhi theo triều, Dương nhi chờ trong cung đến, cùng đến thôn Lưu Oa, phu nhân ở nhà chuẩn hương án đón nhận phần thưởng của hoàng gia."
Một nhà sắp xếp đấy, Mộc Thượng thư chính là khí phách như .
Mộc Dương nín nhịn nước mắt với Mộc Phong ở an ủi : "Đại ca mang con hươu đốm , ngươi hãy thiết với nó nhiều hơn, nếu ... sợ nó Kim Loan điện, là lạ..."
Thiếu niên đóng cửa phòng , một nữa "oa" một tiếng lớn, ngu ngốc như ? Ngu ngốc đến mức mang con hươu về kinh thành để khoe khoang, bảo vệ nó, để nó đối mặt với những trưởng thành già đời xảo quyệt, con hươu sợ bao!
Sau sẽ khoe khoang nữa, thể cứu vãn ?
Mộc Phong căn bản xa, trở cửa, đợi tiếng của nhỏ , mới khuyên nhủ: "Sau sẽ thường xuyên cung thư đồng, con hươu đốm nuôi trong cung, thể đến thăm nó mỗi ngày, hơn là nuôi nó ở nhà mà ở trong cung căn bản thấy ?"
Đệ ngốc cái gì chứ? Hoàn ý nghĩa gì cả!
Mộc Dương nức nở, thể run rẩy, thực sự đau lòng, mặc dù bản cũng rõ rốt cuộc đau lòng vì điều gì.
cuộc sống vẫn tiếp diễn, hài t.ử ngang ngược đến thánh chỉ cũng chỉ thể vô điều kiện, oán, trách mà tuân theo tuyệt đối.
Mộc Dương dậy muộn, phụ cung từ khi trời sáng.
Mẫu Nghiêm phu nhân tiểu nhi t.ử ăn cơm, tay còn cầm một bản lễ đơn chép xong.
"Con xem còn cần bổ sung gì ? Mặc dù vật cát tường là do con bắt , nhưng những bạn của con cũng công lớn, đây đều là tạ lễ của nhà ."
Nửa cái bánh bao trong miệng Mộc Dương rơi xuống bàn, hai hàng nước mắt như rèm châu rơi xuống.
Hắn thể , d.a.o kề cổ cũng thể , ngay cả với cha ruột cũng thể .
Nếu như ngày hôm qua... nếu như hôm ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-vo-quan-chuyen-nghe-thanh-nong/268.html.]
nếu như.
Người nhà an tâm nhận lấy vinh quang phong thưởng mà con hươu đốm mang , thể an tâm .
Hắn chỉ thể cố gắng cho trở nên giàu , thể dùng sức lực của để đền đáp cho Lý Hoa, thể bù đắp vinh quang phong thưởng mà nhà nhận .
Có đôi khi, trưởng thành chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Đột nhiên còn ngang ngược nữa, đột nhiên còn kiêu căng nữa.
Người lớn sẽ : "Lớn , hiểu chuyện ."
Nghiêm phu nhân vội vàng lấy khăn tay lau nước mắt cho nhi tử: "Sao ?"
"Không , ăn bánh bao—— nghẹn."
"Hài t.ử !" Nghiêm phu nhân thở phào nhẹ nhõm, bưng bát cháo đưa tới mặt ,"Uống thêm vài ngụm, cho trôi xuống. Sau ở bên cạnh hoàng đế ăn nhanh như , khéo sẽ phán là thất lễ mặt vua! Con , từ khi con giữ trong cung, cha con và một đêm nào ngủ yên giấc, chỉ sợ tính tình con lòng , ở trong cung tính kế, chịu thiệt lớn..."
"Sẽ , con ở trong cung cẩn thận." Mộc Dương cúi đôi mắt đẫm nước, u uất ,"Sau , con sẽ càng cẩn thận hơn."
Thiếu niên Mộc Dương đang âm thầm đổi, cùng với một cung nhân tên "Xuân Hỉ" đến thôn Lưu Oa, mỗi cùng hai cỗ xe ngựa, Mộc Bính Mộc Đinh và tám thị vệ ngự lâm.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Trông thì thứ đều hòa hợp, thôn thôn dân bên đường hoan nghênh, phần lớn đều quen Mộc Bính Mộc Đinh , đến để gây phiền phức.
Khi đây là trong cung đến, đón Lý sư phụ thành kể Tây du ký cho thái hậu và hoàng đế, dân thôn Lưu Oa vô cùng phấn khởi, vui mừng khôn xiết.
Lưu lý chính một nữa đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, nhiều , bảo Lý Hoa đổi họ thành "Lưu", như vinh quang lớn như , thuộc về tộc họ Lưu.
Dù buồn đến mấy cũng chạy thật nhanh đến từ đường, tay của vợ lý chính đang cầm muôi múc đậu phụ rơi cả nồi, thật ư? Lý Hoa sắp cung gặp hoàng đế và gặp thái hậu ?
Không ai lòng vợ lý chính đau khổ tới mức nào, mặc dù Lý Hoa đích ưng ý nhi t.ử của bà, nhưng thời điểm rực rỡ như mỡ trong chảo thế , vợ lý chính khỏi hối hận, liệu khả năng chỉ cần lúc đầu bà ngăn cản, hết sức thúc đẩy, thì Lý Hoa trở thành nhi tức của bà ?
Phan sư phụ chuẩn từ , căn bản đến từ đường lộ diện, Lý Hoa dẫn thôn dân tập thể d.ụ.c buổi sáng xong dẫn theo ba t.ử lên núi Đại Hắc vận chuyển quả óc chó, đó thổi còi gọi Đầu Sư T.ử hộ tống. Nàng theo lời dặn của Phan sư phụ xa, chờ cung, nhưng Lý sư phụ thói quen tay đến nhà khác, ước chừng tặng đồ quý giá thì cũng hiếm, thì tặng chút đặc sản của núi rừng...