Mang theo võ quán chuyển nghề thành nông - 92

Cập nhật lúc: 2025-12-02 14:04:32
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

tại liếc cái bụng phệ của Tiểu Bảo? Cũng trách đứa nhỏ , hôm qua nồi lớn nấu thịt rau thơm phức, còn cảm thấy gì thì ăn một bụng no căng, hôm nay còn tiêu hết...

Đứa bé tủi ???

Lưu thị giúp dắt xe bò đưa khỏi cửa, cẩn thận dặn dò: "Có thể nào... cho xin thêm một mẫu thêu ? Ta... chỉ mỗi kiểu kim chỉ thôi."

Thực , điều bà hỏi nhất là bức tranh "Kim Lăng thập bát trại" của bà bán bao nhiêu tiền, nhưng dám hỏi.

Lý Hoa buộc bao cát , gật đầu.

Ba đứa nhỏ vẫy tay tiễn, tiếng đóng then cửa viện vang lên.

Còn sắm cho nhà một con ch.ó dữ nữa...

Lý Hoa vẫn thấy an , nào ngờ động tĩnh khỏi thôn hôm nay... chẳng động tĩnh gì.

Quỷ dữ ngoài, bách thú lánh tạm, ý là như .

Ước chừng, trong một thời gian ngắn, ít thôn dân nào dám tiếp tục bắt chuyện với Lý Hoa.

Dám đến nhà ngay lập tức, chỉ nhà lý chính.

Còn cha con Lâm Mộc Sâm, là vì thấy chiến công hiển hách của sát thần hôm qua.

Người trong cuộc thì chẳng để tâm đến những chuyện , nỗi bận tâm duy nhất của nàng hiện tại là nghĩ cách kiếm tiền, tuy rằng cần lo ăn uống, nhưng tay thì lòng cũng chẳng yên!

chuyện còn khiến lòng nàng chẳng yên hơn.

Lúc nghỉ ngơi, nàng chui xe bò định lén lút lướt điện thoại cho đỡ ghiền, lúc mạng cập nhật liên tục, nàng cũng thể xem những trang lưu đó!

Trong điện thoại mạng, nhận một tin nhắn.

Có giật ?

Tin nhắn từ một dãy lộn xộn "0176984306..." hỏi: " Ngươi c.h.ế.t ở xó xỉnh nào ? Không trả lời tin nhắn, trả lời QQ, khóa cửa nhà mà đèn vẫn sáng trưng, bà đây gọi lính cứu hỏa nhảy nhà ngươi mà thấy , chào hỏi mà ngươi dám bốc , ngươi định lên trời ? Mau liên lạc với bà đây ngay!"

Ai thể hiểu tâm trạng kích động của truyền nhân đời thứ mười tám lúc ? Lúc thì lạnh, lúc thì nóng, lúc thì , lúc thì , tinh thần rối loạn!

Chỉ giọng điệu đáng ghét như , hành động táo bạo như thuê lính cứu hỏa nhảy nhà kiểm tra xem nàng an , chỉ cô bạn Tư Mật Đạt của nàng mới .

Tư Mật Đạt họ Tư, tên một chữ là Mật, là vì lúc mới sinh như mật ong, nhà gọi nàng là "Mật Nhi" cũng thấy khá ngọt ngào, đến khi học thì ngại ,"Tư mật" mà, lớn thêm chút nữa, chẳng phân biệt "Tiểu mật" với "Tiểu bí."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-vo-quan-chuyen-nghe-thanh-nong/92.html.]

Sau , là vì một loại t.h.u.ố.c chống tiêu chảy mang tên "Tư Mật Đạt", là vì tiếng Hàn "Tư Mật Đạt", mà Tư Mật đành lời "tạm biệt" với Tư Mật...

"Tư Mật Đạt yêu ngươi, bà đây yêu ngươi, ở thế giới nào cũng yêu ngươi nhất ai khác..."

Dù vẫn sóng, gửi tin nhắn trả lời, nhưng Lý Hoa lập tức cảm thấy còn cô đơn nữa.

Một nữ nhân một bạn như thế, thì tư cách cô đơn!

tin nhắn từ mà đến, nhưng đầu thì sẽ , nàng sẽ cơ hội.

Khi cổng thành, tên nhóc đen mặc đồ nam với đôi mắt sưng húp, nhưng đôi mắt sáng quắc, thấy quen - Mộc Dương thiếu gia, còn xông tới ôm ngang hông , xoay tròn đủ ba vòng...

"Haha Mộc Dương haha..."

Hai đ.á.n.h xe cùng lúc đưa tay "cầu xin", chẳng lẽ trí nhớ của bọn họ vấn đề, đây thực sự là một tên nhóc da đen chứ một cô nhóc da đen ?

Thật phóng khoáng!

Mộc thiếu gia: Thì quan hệ của chúng thiết đến , tiểu thực sự nhớ ! Ta tuyệt đối thể thừa nhận rằng đến cổng thành chờ chỉ vì khẩu s.ú.n.g đó...

Ta đến vì tình bằng hữu!

Mộc thiếu gia xoay đến choáng váng, tại chỗ lắc lư, từ bỏ nghi thức đáp lễ xoay ba vòng, lời cũng lơ lửng: "Tiểu , hôm nay ... là... là..."

Lý Hoa vẫn đang trong cơn phấn khích, tiếp lời về chuyện của : "Cùng nghĩ cách kiếm tiền , nghèo lắm! Trên chỉ còn vài đồng tiền thôi!"

Giọng điệu vui mừng hớn hở hề ăn nhập với chữ "nghèo."

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Hai đ.á.n.h xe con bò vàng đang vẫy đuôi thong thả, cảm thấy cần hiểu rõ hơn về cách chữ "nghèo."

Chỉ Mộc Dương và Mộc thiếu gia là thể cảm thông sâu sắc, đưa tay đặt lên vai Lý Hoa, còn gật đầu lia lịa: "Ừ ừ chúng cùng nghĩ, tiểu , cũng nghèo lắm! Mỗi tháng cha chỉ cho năm mươi lượng bạc để tiêu sài, nếu vượt quá thì sẽ gia pháp hầu hạ..."

Nói đến đây thì ai cũng , nhi t.ử ăn chơi trác táng nhà ai mà hạn mức tiền tiêu thấp như chứ? Làm thiếu gia mà đạt chuẩn!

Mộc thiếu gia nhận rằng thể giúp Lý Hoa.

"Sau ngươi cứ đến cửa hàng lông thú nhà bán đồ săn, sẽ với chủ tiệm một tiếng, bất kể ngươi mang đến cái gì, đều bán giá cao!"

Đây thực sự là một cách , Lý Hoa giơ ngón tay cái lên: "Huynh đài thật nghĩa khí! hôm nay đồ săn, chúng nghĩ thêm cách khác , thể cứ bám lấy một con cừu mà vặt lông mãi ."

Mộc Dương: Ngươi còn nghĩa khí hơn!

 

Loading...