Tiểu Môi lững thững bước theo , trong lòng dấy lên một cảm giác bất an ngày một lớn.
Vị thiếu gia đưa Tiểu Môi đến một căn biệt thự ba tầng. Vừa bước  cửa, một  giúp việc   đón và giới thiệu cho cô công năng của từng phòng ở mỗi tầng. Tiểu Môi bước từng bước lên chiếc cầu thang xoắn ốc, cuối cùng cũng lên đến tầng ba.
Anh   ở đầu cầu thang, vỗ tay  gọi lớn: “Đường Triết Hiền,  đây!”
Cánh cửa một phòng ngủ tít sâu bên trong tầng ba bật mở, một bóng  loạng choạng bước .
Đó là một  đàn ông với mái tóc dài rối bù, đôi mắt lồi hẳn , tỷ lệ ngũ quan cũng khác xa  thường. Hắn   ngây ngô,  nhếch miệng, nước mũi  chảy lòng thòng xuống tận mép.
“Anh hai,   mang đồ chơi mới về cho em !” Gã đàn ông vui vẻ lao về phía vị thiếu gia định ôm chầm lấy  . Vị thiếu gia chỉ liếc mắt một cái,  giúp việc liền vội vàng cản gã .
Anh  giữ một  cách với vẻ mặt  ghê tởm,   sang  hiệu cho Tiểu Môi: “Nào, còn  mau chào hỏi chồng tương lai của cô ?”
Tiểu Môi lùi  một bước,  dám tin  mắt : “Anh ... Anh  mới là Đường Triết Hiền?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nhận  sự hiểu lầm của Tiểu Môi,    khẩy một tiếng: “Tất nhiên .  là Đường Triết Thánh, còn đây là Đường Triết Hiền, em ruột của . Lúc mới sinh, nó  ngạt trong bụng  vài phút, ngạt đến nỗi...”
Anh  chỉ  đầu : “Chỗ   chút vấn đề.”
[Ngay khoảnh khắc  thấy ông em ,  nhận   cũng  yêu tiền đến thế.]
[Thiếu gia nhà giàu trong truyền thuyết ? Em... Chẳng lẽ là cái  ngốc  ?]
[  hiểu, một kẻ ngốc mà cũng   Phó Tổng Giám đốc tập đoàn á?]
[Chắc là chức danh hữu danh vô thực thôi, kiểu chẳng bao giờ     mà.]
Hai chân Tiểu Môi mềm nhũn: “Nếu   mới là   cưới , tại    là   xem mắt?”
Đường Triết Thánh thản nhiên đáp: “Cô xem bộ dạng của nó kìa,  khỏi cửa  chắc? Chẳng lẽ cô thật sự nghĩ rằng  xứng với  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-170.html.]
“ chỉ cần búng tay một cái là  cả tá đối tượng môn đăng hộ đối xếp hàng chờ cưới, cần gì  bỏ tiền  mua một  phụ nữ?”
Tiểu Môi chỉ  Đường Triết Hiền: “Anh   ngốc, tại    kết hôn?”
Đường Triết Hiền  hai  tranh cãi, chỉ  ngây ngô  một cách khó hiểu. Bỗng nhiên, chiếc quần ở nhà của gã ướt sũng một mảng lớn, lan từ đũng quần xuống tận mắt cá chân, tiếng nước nhỏ giọt tí tách vang lên trong căn phòng.
Gã tè dầm ngay  mặt  , nhưng dường như  chẳng hề  .
Đường Triết Thánh nhún vai: “Như cô  thấy đấy, nó  thể tự lo cho bản , thỉnh thoảng  kiểm soát  việc vệ sinh, ăn cơm cũng    đút. Dù  giúp việc cũng   những việc , nhưng họ chỉ xem đây là công việc,  thể nghỉ bất cứ lúc nào. Vì , chúng  cần tìm cho nó một  bạn đời  bao giờ bỏ . Tất cả những chuyện , chúng    rõ với  cô từ . Bà     với cô ?”
Sắc mặt Tiểu Môi tái mét: “Nói thẳng  là các   tìm một bảo mẫu  bao giờ nghỉ việc thì .”
“Không chỉ , bố   vẫn hy vọng nó  thể   nối dõi. Dù trí tuệ của nó chỉ như đứa trẻ ba tuổi, nhưng cơ thể thì  trẻ con chút nào.  khuyên cô nên chủ động một chút.”
[Mấy bà ban nãy gào rú đòi gả cho thiếu gia  ? Giờ còn  ?]
[Cười ỉa, vả mặt ? Ai xung phong gả  thì  mà dọn đống bô bãi của    !]
[Giờ nghĩ  mới thấy, mấy lời  thiếu gia  lúc xem mắt đúng từng chữ. Em trai   đương nhiên chung thủy , trí tuệ ba tuổi thì ngoại tình với ai?]
[Vòng quan hệ đơn giản là vì  bao giờ  khỏi nhà .]
[Còn câu “  thói hư tật ” , đúng là   thật, chỉ là thỉnh thoảng tiện  tè đấy thôi mà.]
Tiểu Môi cảm thấy lồng n.g.ự.c như  bóp nghẹt: “Tại   chọn ?”
“Bởi vì trong  các y tá cấp mười ở thủ đô, cô là  duy nhất  trẻ  . Sau khi kết hôn, cô chỉ cần nghỉ việc là  thể dùng chuyên môn của  để chăm sóc nó  thời gian. Con cái cô sinh  cũng  thể cải thiện gen của nó.  là vẹn cả đôi đường.”
“Tuy nhiên, vợ dù  cũng là một  phận đặc biệt, mà tài sản nhà họ Đường tuyệt đối  thể để lọt  ngoài. Cô  ký  bản cam kết tự nguyện từ bỏ quyền thừa kế tài sản . Nếu em trai  qua đời  cô, di sản của nó sẽ  liên quan một xu nào đến cô hết.”
“Thiểu năng mà còn đòi sinh con ? Con ơi, chắc nó  “cảm ơn” mày lắm đấy.”