[Mấy thánh cà khịa ban nãy ? Sao sủa nữa ?]
[Lũ bàn phím đó chắc nửa đêm nghĩ cũng tự vả mặt vì quá đáng!]
[ kiếm nhiều, quyên góp hai trăm tệ, xin đừng chê ít.]
[ xin góp tiền t.h.u.ố.c lá tháng , coi như tích đức việc thiện!]
[Lương về, lương 5000 tệ nguyện góp 3000, tháng ăn mì gói là .]
[Mong các cháu sớm ngày bình phục!]
Một vạn, ba vạn, năm vạn.
Nhìn con tăng nhanh chóng mặt, trong mắt gã đàn ông cuối cùng cũng ánh lên vẻ nhẹ nhõm. Gã đưa màn hình cho con thứ ba xem: “Con trai, thấy ? Con cứu , ba sẽ đặt lịch phẫu thuật cho con ngay bây giờ!”
lúc đó, tiếng rên rỉ của con cả từ phòng khách vọng , gã đàn ông lập tức hiểu : “Ba tới ngay!”
Gã vội vàng màn hình: “Xin , con trai cả của vệ sinh.” Nói , gã lập tức tắt livestream, nhưng vẫn ít hâm mộ tìm đến trang cá nhân của gã để quyên tiền.
Tô Cô xem hết bộ buổi livestream của gã, nhưng vẫn chần chừ tay, khiến hâm mộ của cô đều sốt ruột thúc giục.
Sau khi phòng khách, gã đàn ông đút điện thoại túi, vỗ vai “ con cả” đang xe lăn hô lên: “Đứng dậy cả , hết vai !”
Không một ai , chiếc điện thoại của gã bỗng lặng lẽ sáng lên, tài khoản của gã tự động bắt đầu một buổi livestream mới, camera điện thoại từ trong túi quần ló , bộ khung cảnh trong phòng khách.
Gã đàn ông dứt lời, ba “bệnh nhân” đang ngắc ngoải ban nãy đều bật dậy. Gã cả một chân đá văng chiếc xe lăn, hai từ sô pha nhảy dựng lên, còn út cởi bộ đồ bó cằn nhằn: “Cái của nợ gì thế , mặc khó chịu c.h.ế.t .”
Khán giả đều thấy, bên lớp đồ bó, da dẻ của út lành lặn, hề một chút dấu vết của bỏng.
[LŨ! LỪA! ĐẢO!]
[Ha ha ha, bảo là diễn kịch mà? May mà ngay từ đầu tin.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-235.html.]
[Trời đất ơi, mà cũng cú twist, ban nãy còn theo nữa chứ. Sau bao giờ tin bất cứ lời kêu gọi giúp đỡ nào mạng nữa!]
Gã út vươn vai: “Nằm cả buổi, mệt c.h.ế.t .”
Gã thứ hai khinh khỉnh “xì” một tiếng: “Mày thì mệt cái gì, tao mới mệt đây , còn giả thằng ngốc nữa chứ!”
Gã cả cợt trêu chọc: “Mày cần giả, đây gọi là diễn như diễn .”
Gã thứ hai bất bình: “Tao khôn lắm nhé, đừng hòng ai lừa tao. Đã là chia đều, tao lấy một phần tư, thiếu một xu!”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Gã đàn ông gật đầu: “Lần gây quỹ tám vạn, mỗi đứa hai vạn, ai ý kiến.”
Nghe thấy con , gã thứ hai mừng mặt, lôi điện thoại khoe với đồng bọn giao diện của một chiếc xe : “Cứ đà , chẳng mấy chốc là tao đủ tiền trả góp mua xe. Anh em sắp tậu xe mới !”
Gã út huých vai một cái: “Chú em chán đời thế, một con xe thỏa mãn ? Nhìn đây , ít nhất cũng kiếm đủ tiền mua một căn nhà ở thủ đô mới chịu nghỉ.”
Gã cả ung dung gối đầu lên tay: “Xe với nhà cái gì, đều là vật ngoài . Đợi tiền về tay, tao sẽ phố tìm em út, đêm đêm chú rể!”
Ba phá lên một cách đầy ẩn ý, chỉ gã đàn ông đóng vai cha là vẫn nghiêm nghị. Gã nhắc nhở cả ba: “Nói nhỏ thôi! Đây là nhà thuê, sợ khác thấy ? Cẩn thận một chút, điều mà sống, cẩn thận bao giờ thừa.”
Bị mắng, gã cả chút mất mặt, bèn xoa bụng lảng sang chuyện khác: “Đói quá, cơm hộp vẫn tới nhỉ? Đặt cả tiếng .”
Vừa dứt lời, chuông cửa căn nhà thuê vang lên. Gã đàn ông cẩn thận qua mắt mèo, xác nhận bên ngoài là shipper mới mở cửa.
Người giao hàng đưa ba túi đồ ăn lớn cho gã: “Chào , suất thịt nướng gia đình loại sang của đến, mời dùng bữa.”
Gã đàn ông im lặng nhận lấy, giao hàng rời nhanh chóng đóng sầm cửa, khóa trái từ bên trong.
Bốn gã đàn ông quây quần bên bàn ăn trong phòng khách, dựng vỉ nướng, gắp từng lát thịt thái sẵn đặt lên. Chẳng mấy chốc, cả phòng khách ngập tràn mùi thịt nướng thơm lừng.
[Tức c.h.ế.t ! quyên tiền sinh hoạt của cho chúng nó, bản thì ăn mì gói, kết quả là chúng nó đây ăn thịt nướng?]