A Kiệt vợ con bỏ cũng đuổi theo níu kéo. Cả men cho mềm nhũn, chỉ ngủ một giấc cho thật say.
“Đi thì , chẳng chê tao tiền , đồ hám của! Nếu tao mà tiền, đứa nào cũng xun xoe nịnh bợ tao.” A Kiệt lẩm bẩm phòng ngủ, thèm cởi quần áo, cứ thế ngã vật giường ngủ say như c.h.ế.t, mặc kệ cha già đang ngã sàn nhà.
Sau khi A Kiệt ngủ , đôi câu đối dán cửa bỗng nhiên khẽ lay động trong gió. Sáu chữ cổ văn phía bất chợt phát sáng trong bóng tối, một luồng sáng nối liền sáu con chữ với , tạo thành một đồ án hình sáu cánh.
Giờ phút , đôi câu đối biến thành một pháp trận mộng cảnh hình sáu cánh khổng lồ, phong ấn cánh cửa của gia đình ."
"A Kiệt chìm giấc ngủ mê man. Trong vô thức, thấy lạc một cung điện nguy nga. Cung điện tối đen như mực, dù chẳng rõ thứ gì, vẫn cảm nhận sự cao sang quyền quý toát từ nơi , bởi thấy tiếng châu ngâm ngọc thuý va lanh lảnh.
Trong đại điện lan toả một mùi rượu bí ẩn mà nồng nàn. Mọi đều dám động đũa, bỗng tiếng thái giám hô vang: “Hoàng thượng giá lâm!”
Văn võ bá quan đồng loạt quỳ rạp xuống, đồng thanh hô lớn: “Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Một giọng trầm thấp đầy uy nghiêm cất lên: “Bình .”
Mọi điện lúc mới dậy trở về chỗ . Sau một hồi trò chuyện, Hoàng thượng dẫn đầu nâng chén, các quan mới bắt đầu ăn uống linh đình.
“Thượng thư đại nhân, ngài thật tửu lượng!”
“Ấy, Thị lang đại nhân, ngài mới là tửu lượng hơn !”
“Đại tướng quân, dạo thần tiến cống cho ngài hai mỹ nhân, ý ngài ạ?”
Giữa bữa tiệc linh đình, một làn gió ấm áp mang theo hương thơm lướt qua, A Kiệt vui sướng đến bật . Hắn phận gì trong bữa tiệc , nhưng mơ hồ cảm thấy là một nhân vật lớn m.á.u mặt.
“Ha ha, ngon , phất to ! Ai nấy đều nịnh bợ , chính là kẻ vạn !” A Kiệt ha hả, cứ thế đến mức tỉnh cả ngủ.
A Kiệt mở mắt, trần nhà bong tróc của căn phòng trọ rẻ tiền, với lấy điện thoại xem giờ, bốn giờ sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-264.html.]
Hắn bật dậy giường, trong bóng tối tự gõ đầu . Hoá tất cả chỉ là một giấc mơ, giá mà nó thể trở thành sự thật thì mấy.
Thế nhưng, cảm giác trong mơ chân thật đến lạ, chân thật như thể nó từng xảy .
“Rốt cuộc tại thật đến thế nhỉ?” A Kiệt gãi đầu bối rối, bước ngoài vô tình vấp cha đang co quắp trong góc phòng. Lúc mới sực nhớ , ban nãy nhân lúc say rượu đá cha đến bất tỉnh.
A Kiệt bế ông lão lên giường, lay ông tỉnh dậy: “Bố, bố chứ?”
Ông lão khó nhọc thở hổn hển: “Mày, mày cái đồ bất hiếu, tao đến giường còn xuống nổi đây , còn mau đưa tao bệnh viện?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
A Kiệt lia lịa: “Chuyện đó dễ mà bố. Bố cho con , tổ tiên nhà dính dáng gì đến trong cung ?”
Ông lão sững sờ: “Sao... mày ? Cụ cố của mày đúng là từng quan trong cung, nhưng đó đều là chuyện từ đời tám hoánh , gì ho mà chứ. Mày mau đưa tao bệnh viện .”
A Kiệt phấn khích vỗ đùi: “Thế thì đúng còn gì! Không giấu gì bố, con mơ thấy cuộc sống trong cung đình, đây chắc chắn là tổ tiên hiển linh báo mộng, nhà chúng sắp đổi vận !”
“Cái gì?” Ông lão mà chẳng hiểu mô tê gì.
A Kiệt mừng rỡ nhảy cẫng lên: “Con là hậu duệ của quý tộc, con mang trong huyết thống hoàng gia! Nếu bây giờ mà phục hồi chế độ phong kiến, con chắc chắn quan to!”
“Mày cái quái gì thế hả? Haizz, thiếu tiền đến phát điên ? Đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa, đưa tao bệnh viện mà.” Ông lão van nài.
A Kiệt tỏ vẻ bất mãn: “Bố gì thế? Bố là hoàng quốc thích, cần gì đến bệnh viện? Phải để ngự y đến tận nơi hầu hạ bố mới đúng! Với cả, chờ con khôi phục phận, vợ con chắc chắn sẽ bế con về thôi, hì hì, chừng con còn cưới thêm hai ba bà vợ lẽ nữa chứ!”
Nói , A Kiệt xỏ giày chạy thẳng khỏi cửa: “Bố đợi chút nhé, con khôi phục phận đây!”
Ông lão tuyệt vọng, nước mắt lưng tròng: “Điên , nó điên thật .”
Đêm đó, dân khắp nơi cả nước đều nhận đôi câu đối khả năng điều khiển giấc mơ , vô mơ thấy trở thành quý tộc thời xưa.