Mạnh Bà Xinh Đẹp Tuyệt Trần Livestream Trừng Trị Kẻ Ác - Chương 300

Cập nhật lúc: 2025-10-18 05:03:40
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi cô gái , Phó Gia Thành cũng cảm thấy lòng vui vẻ hơn. Dù cả ướt lạnh, rắc rối ở nhà vẫn giải quyết, nhưng bất giác ngân nga một giai điệu vui tươi.

Anh xe, tiếp tục lái về nhà. Đoạn đường còn xảy chuyện gì nữa, về đến nhà an . Bữa cơm tất niên một nửa.

Như năm, bố mời gia đình mợ sang ăn cơm, em họ cũng đang chễm chệ bàn ăn.

Phó Gia Thành bước cửa, mợ tỏ vẻ kinh ngạc: “Ối chà, Gia Thành nông nỗi thế ?”

Bố Phó Gia Thành, mặt cũng lộ rõ vẻ ngạc nhiên. Anh vội chạy nhà vệ sinh soi gương, lúc mới phát hiện tóc tai chỉ rối bù mà áo len còn dính đầy bùn đất sông, trông chẳng khác gì kẻ lượm ve chai về.

Mẹ tỏ vẻ hài lòng, đưa cho một chiếc khăn lông và bộ quần áo mới: “Con thế hả? Lớn tướng mà vẫn bất cẩn như , cho ngợm bẩn thỉu, áo khoác cũng chẳng thấy . Trên đường xảy chuyện gì đấy chứ?”

Phó Gia Thành đang lo gặp t.a.i n.ạ.n xe cộ nên vội đáp: “Không , chuyện gì ạ.”

Ngồi ở phòng khách, mợ lén che miệng tủm tỉm: “Thành nhà đúng là bận rộn thật, Tết nhất mà còn về muộn thế , công việc bận quá ?”

Mẹ vội đỡ lời để giữ thể diện cho con trai: “Đấy là do thằng Thành nhà sếp công ty coi trọng lắm, chuyện gì cũng giao cho nó ...”

Mợ cướp lời: “Được coi trọng như thế thì lương chắc cao lắm nhỉ? Chắc đến nỗi bận tối mắt tối mũi mà lương tháng chỉ ba triệu nhỉ?”

Mẹ Phó Gia Thành hỏi đến cứng họng, bà nghẹn lời, sắc mặt tái . Mợ ha hả: “Ha ha ha, đùa thôi mà, chị đừng căng thẳng thế!”

Phó Gia Thành tắm rửa qua loa, quần áo mới bước . Cậu em họ thấy , liền đưa tay vuốt nhẹ mái tóc, vô tình để lộ chiếc đồng hồ vàng chóe mới tậu cổ tay. Nhìn thấy ánh vàng lấp lánh chói mắt , tâm trạng vui vẻ của Phó Gia Thành bỗng dưng tan biến. Nếu gì bất ngờ, bữa cơm tất niên tối nay là một buổi họp “phê bình” nhắm ."

"Nhìn chiếc đồng hồ vàng chóe tay cháu, bà mợ tít cả mắt, khoe khoang: “Thằng A Kim nhà đúng là lúc nào cũng bất ngờ. Nửa năm nó trả thẳng tiền mua nhà mua xe đành, giờ gần Tết tậu hẳn một con đồng hồ vàng to oạch, bảo là Lao gì đấy, những hai trăm nghìn tệ cơ đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-300.html.]

Mẹ Gia Thành tức tối, liếc xéo một cái: “Nhìn , xem! Đi cái công ăn lương quèn đấy thì tích sự gì? Nghe , nghỉ quách theo thằng A Kim mà học hỏi!”

Nói , bà sang đon đả hỏi A Kim: “A Kim , cháu đang ăn lớn gì ở ngoài thế? Có tiện thì kèm cặp họ mày với ?”

A Kim nhấp một ngụm rượu, liếc qua Phó Gia Thành buông một câu hờ hững: “E là họ . Dân văn phòng trí thức, chắc chẳng kham nổi cái nghề của bọn .”

Phó Gia Thành giọng điệu mỉa mai của thằng em họ, cuối cùng nhịn nữa, bèn hỏi thẳng: “Mợ, rốt cuộc A Kim nghề gì ạ?”

Bà mợ ấp úng mãi chẳng nên lời.

Phó Gia Thành truy hỏi: “Đến cả mợ là bố mà cũng gì ở ngoài ? Chẳng lẽ nó cái nghề gì đó mờ ám, trong sạch ?”

A Kim tức điên, xắn tay áo định lao tẩn Gia Thành. Hình xăm rồng xanh bắp tay cũng lộ , rung lên bần bật theo từng thớ cơ cuồn cuộn.

Bà mợ vội vàng can ngăn: “Ngày Tết ngày nhất, gì thế hả! A Kim, xuống . Gia Thành, con cũng đừng hỏi nữa, đây là bí mật kinh doanh của em nó.”

lúc , điện thoại của A Kim reo lên. Hắn liền ban công máy, khí căng như dây đàn trong phòng khách mới dịu đôi chút.

Nghe xong điện thoại, A Kim ghế sô pha, khoé môi nhếch lên nụ tự mãn. Hắn liên tục cầm điện thoại trả lời tin nhắn WeChat. Bà mợ liếc mắt qua, thấy màn hình của A Kim liên tục nhảy thông báo tin nhắn mới. Rất nhiều gửi lời chúc mừng năm mới, kèm theo cả lì xì đỏ chót. A Kim cứ thế ung dung bấm mở từng cái một, nhận tiền đến mỏi cả tay.

Bà mợ khoái trá, còn Gia Thành thì với ánh mắt giấu nổi vẻ ngưỡng mộ: “Chậc chậc, đúng là sếp lớn khác, Tết nhất vẫn bận rộn xã giao, lì xì nhận xuể luôn!”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Phó Gia Thành thấy lòng trĩu nặng, đành cúi đầu lẳng lặng ăn cơm. Anh thầm nghĩ, bao giờ Tô Cô mới tay đây? Không khí trong nhà thật sự khiến tài nào chịu nổi thêm một giây phút nào nữa.

Bà mợ liếc đồng hồ vỗ đùi đ.á.n.h đét một cái: “Ối chà, sắp đến giờ xem Gala Chào Xuân , còn bật ti vi lên thế ?”

Loading...