Ngay khoảnh khắc vị ngọt tan chảy đầu lưỡi, Hắc Vũ nghiêng đầu, một nữa hôn lên môi Diệu Diệu.
Cùng lúc đó, Tô Cô về Địa Phủ. Sau khi thu xếp xong xuôi công việc, nàng vội vã đưa Đào Đào và An Nhiên lên Thiên Đình dự yến tiệc.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Các vị thần tiên đang tụ tập trong đại điện, cùng dõi xuống hạ giới qua tấm Gương Linh. lúc Tô Cô đặt chân đến Thiên giới cũng là khi chư thần chứng kiến cảnh Hắc Vũ cầu hôn thành công, cả đại điện lập tức vỡ òa trong tiếng reo hò phấn khích.
“Ối chà, cây sắt ngàn năm cũng ngày nở hoa cơ đấy!”
“Tên nhóc dạng ! Ngày thường lầm lì ít như hũ nút, ai ngờ lúc thốt lời yêu đương sến súa đến thế!”
“Xem Địa Phủ sắp tin mừng , đến lúc đãi tiệc nhớ mời đấy nhé! Ta nhất định so tài tửu lượng với Thái Bạch Kim Tinh, say về!”
Người hào hứng nhất kể đến Nguyệt Lão. Ông mặt mày hồng hào, vỗ tay bôm bốp. Vừa thấy Tô Cô bước , ông tít mắt chẳng khép miệng , vội tiến lên chúc mừng: “Chúc mừng Mạnh Bà đại nhân, kẹo mừng của Hắc Vũ cứ để lão lo hết!”
Chưa để Tô Cô kịp đáp lời, ông ghé sát tai nàng, hạ giọng: “Mạnh Bà đại nhân, đoán sắp đặt màn kịch ngài nhỉ? Giờ đại chiến kết thúc , thể cho diện kiến vị cao nhân giấu mặt nhà ngài ?”
Tô Cô ngay ông lão đang ý đồ , nàng chỉ đành bất đắc dĩ hỏi ngược : “Cần gì giới thiệu nữa? Nguyệt Lão và vị cao nhân nhà vốn là bạn tâm giao từ lâu còn gì?”
Nói , Tô Cô đẩy Đào Đào đang nấp lưng . Dù là đầu đặt chân lên Thiên giới, bé hề tỏ sợ sệt khi đối mặt với Nguyệt Lão. Đào Đào đây chính là ông lão ngày ngày vẫn trò chuyện với qua phép Truyền Âm Ngàn Dặm.
“Ông Nguyệt Lão!” Đào Đào vui vẻ lao tới ôm chầm lấy ông.
Nguyệt Lão ha hả sảng khoái, chẳng màng đến bộ râu dài mà ông hằng tự hào đang bé vò cho rối tung.
Tô Cô cảnh tượng mà bất giác thấy họ trông như hai ông cháu ruột. Xem , duyên thầy trò của hai đúng là thể ngăn cản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-370.html.]
Các vị thần tiên khác cũng xúm chúc mừng Tô Cô. Nàng lượt cúi cảm tạ từng , bởi nàng An Nhiên thế nào để cứu từ suối vàng trở về. Nếu sự trợ giúp hết lòng của chư vị, lẽ Tô Cô mất mạng .
Thiên Đế vui vẻ bước xuống khỏi ngai vàng, An Nhiên lưng Tô Cô với ánh mắt đầy tán thưởng: “Tô Cô, ngươi thu nhận một đồ . Con bé vài phần khí phách của ngươi thời trẻ đấy.”
Tô Cô chắp tay: “Bệ hạ cho rằng, An Nhiên là một nhân tài thể trọng dụng ạ?”
Thiên Đế gật đầu: “Đương nhiên. Chỉ là một tiểu tiên nhỏ bé nơi Địa Phủ mà dám một xông lên Thiên giới, liều c.h.ế.t cứu , còn thể phối hợp với chư thần mở Thượng Cổ Thiên Thư. Bấy nhiêu đó đủ thấy con bé thiên phú hơn , đúng là một mầm non . Tô Cô, ngươi bồi dưỡng con bé cho thật .”
Tô Cô ngẩng đầu, chậm rãi : “Thần cả gan, giao nàng cho chính bệ hạ bồi dưỡng.”
Thiên Đế và An Nhiên cùng lúc sững , hiểu ý của Tô Cô.
“Thần hôm nay xin từ bỏ chức vị Mạnh Bà, để đồ An Nhiên của thần kế nhiệm. Sau khi trở thành Mạnh Bà mới, An Nhiên sẽ là thần tử trướng bệ hạ, khẩn xin bệ hạ hãy đích dạy dỗ nàng.”
Lời dứt, An Nhiên kinh ngạc đến tột cùng, Thiên Đế cũng chìm im lặng. Các vị thần tiên nhận thấy sự khác thường ở đây nên cũng dần yên tĩnh .
Hồi lâu , Thiên Đế mới bật vỗ tay: “Chắc là hôm nay ngươi vui quá nên uống say . Tô Cô, những lời , cho ngươi cơ hội thu , xem như từng thấy gì cả.”
Tô Cô lùi bước, vẫn kiên quyết: “Bệ hạ, đây là lời lúc say. Thần thật lòng tiến cử An Nhiên Mạnh Bà đời kế tiếp, còn thần nguyện từ bỏ chức vụ, cam tâm một Tán Tiên bình thường.”
“Ngươi!” Thiên Đế nhíu chặt mày, thoáng vẻ giận dữ. “Ngươi, Xích Quân, cả Hắc Vũ nữa, các ngươi cứ lượt từ chức như , chẳng là Địa Phủ đại loạn ?”
An Nhiên cũng nhỏ giọng khuyên can: “Tỷ tỷ, chuyện tuyệt đối ! Em chỉ là một mới, đạo hạnh còn nông cạn, thể trấn áp trăm vạn quỷ hồn? Địa Phủ thể thiếu tỷ !”
Tô Cô vỗ nhẹ lên vai An Nhiên, ánh mắt dịu dàng quả quyết, hiệu bảo cô bé yên tâm.
“Bệ hạ, An Nhiên tu luyện lâu, nhưng nàng thông minh hơn , tiến bộ vượt bậc. Thần tin rằng chẳng bao lâu nữa, nàng thể sánh vai với các vị thần tiên đang mặt ở đây. Ai trong chúng mà chẳng từng là mới? Lẽ nào bệ hạ cho An Nhiên một cơ hội ?” Tô Cô tiếp tục thuyết phục.