Quán bar cấm phim chụp ảnh, nhưng cái vẻ phô trương của gã, ý .
Linh Lung chặn mặt đàn ông: “Xin hỏi đang gì ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Gã đàn ông khẩy một cách khinh thường: “ nhận cô , cô là cô nhóc chân sai vặt đúng ? tìm bà chủ của các cô, bà chủ ?”
“ chính là bà chủ,” Linh Lung đáp.
“Phụt,” gã đàn ông bật chế nhạo. “Xem lời đồn là thật , bà chủ của các c.h.ế.t ?”
“Chuyện đó liên quan đến .” Linh Lung lạnh mặt.
Gã đàn ông khà khà vài tiếng, tự nhiên như ruồi mà tới quầy bar, dựng điện thoại lên bắt đầu oang oang màn hình.
“Muốn ở Kinh thành chỗ nào , cứ Vương ca!”
“Cả nhà ơi, hôm nay Vương ca sẽ dắt review một quán bar. Cả nhà đoán xem là quán nào? Chắc chắn thể ngờ đó chính là quán bar Nại Hà!”
“Quán bar Nại Hà do hot girl mạng Tô Cô thành lập, nay da đổi thịt, đổi cả bà chủ . Cả nhà ơi, Vương ca review vô quán, liếc mắt một cái là thấu chiêu trò ngay!”
“Đây chính là kịch bản lăng xê kinh điển! Hot girl mạng tạo phốt cho quán nổi lên, đó tìm một kẻ ngốc đến hốt cú chót, còn bản thì ôm tiền bỏ trốn. Cuối cùng, hot girl mạng và bà chủ mới kiếm bộn tiền, chỉ hâm mộ là lừa như một lũ ngốc! đúng nào? Cả nhà ơi, ai thấy đúng thì comment 6 nào!”
Nghe những lời , sắc mặt các vị khách trong quán đều đổi, ai nấy đều sang gã đàn ông với ánh mắt khó chịu.
Thế nhưng gã chẳng thèm để ý, vẫn tiếp tục thao thao bất tuyệt.
“Điều khỏi khiến nghi ngờ, liệu những buổi livestream đây của cô đều là kịch bản ? Thật Vương ca từ lâu , cô gì pháp lực gì, tất cả chỉ là diễn viên và kịch bản thôi.”
Linh Lung liếc điện thoại của gã, đó là một streamer review quán mấy ai xem. Gã đến đây hôm nay, lẽ là bôi nhọ Tô Cô để ké fame.
Đương nhiên Linh Lung sẽ để gã toại nguyện, cô dứt khoát bước tới tắt luôn livestream của gã.
“Ái chà...” Thấy màn hình điện thoại tối sầm, gã đàn ông tiếc hùi hụi. Gã khó khăn lắm mới kéo chút tương tác, dù là chửi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-399.html.]
“Nơi chào đón .” Linh Lung lạnh lùng đuổi khách.
Gã đàn ông vốn định mặt dày ở , nhưng thấy khí xung quanh , nếu còn e là sẽ đám khách hàng lao hội đồng, vì gã đành dậy.
Gã cầm điện thoại, lầm bầm c.h.ử.i rủa: “Đi thì , gì ghê gớm, chỉ là một con hot girl mạng hết thời thôi mà!”
Linh Lung nhướng mày, học theo dáng vẻ của Tô Cô, búng tay một cái “tách”.
Gã đàn ông vẫn lẩm bẩm trong miệng: “Còn ở đó trò bí hiểm, là kịch bản cả thôi, giỏi thì cô ...”
Lời còn dứt, khi bước qua ngưỡng cửa, gã đàn ông vấp một cú trời giáng, ngã dập mặt xuống đất như ch.ó ăn vụng.
Các vị khách trong quán đều bật khoái trá.
Gã đàn ông loay hoay một lúc lâu mới bò dậy nổi. Lần gã chẳng dám thêm câu nào, vội phủi sạch bụi xám xịt mặt mày, định chuồn thẳng.
Chiếc điện thoại của gã văng cách đó xa. Gã định chạy tới nhặt lên thì một chiếc ô tô lao tới, bánh xe cán nát bét chiếc điện thoại.
“A! Điện thoại tao mới mua...”
Tiếng gào t.h.ả.m thiết của gã đàn ông vang vọng khắp con hẻm nhỏ.
Đối với sự của Tô Cô, cảnh sát Liêu chuẩn sẵn tinh thần, nhưng khi chuyện thực sự xảy , vẫn cảm thấy chút hụt hẫng."
"Dù Tô Cô từng biên chế, cảnh sát Liêu vẫn cảm thấy như mất một đồng đội kề vai sát cánh.
Giải quyết xong những vụ án còn tồn đọng, chiều đến cuối cùng cũng một chút thảnh thơi. Cảnh sát Liêu cầm tách nóng, thẫn thờ ngoài cửa sổ, nơi cơn gió lạnh lẽo đang lùa buốt cả xương.
“Anh Liêu.” Cậu đồng nghiệp tên Lâm cất tiếng chào đẩy cửa bước .
“Có chuyện gì thế?” Cảnh sát Liêu .
“Cấp gửi thông báo xuống, là nhà nước bình chọn “Giải thưởng Cống hiến của năm”, yêu cầu cục đề cử một ứng viên. Điều kiện là công dân nhiệt huyết trong biên chế. Mọi đều nhất trí cho rằng cô Tô mà đây tìm đến nhờ hỗ trợ phá án là thích hợp nhất. Không cô tham gia ạ?”