Nam Cường giơ điện thoại lên, ngẩng đầu thấy ông lão trong ảnh đang sừng sững ngay mặt , mặt đối mặt.
“Má ơi!”
Nam Cường sợ đến mức ngã phịch xuống đất, chiếc điện thoại văng xa, hũ tro cốt cũng rơi vỡ, tro cốt văng tung tóe đầy .
“Cậu trai trẻ, từ từ nào. Ta định cẩn thận đừng rơi tro cốt của ,” hồn ma ông lão chậm rãi cúi với Nam Cường.
Nam Cường sợ hãi bò lổm ngổm, vất vả nhặt chiếc điện thoại, chĩa camera về phía ông lão: “Streamer, chính là ông , cô mau thu phục ông !”
Tô Cô che miệng ho khẽ: “Khụ, cái đó, lúc nãy dùng thuật hiện hồn mà quên báo cho một tiếng, sợ .”
“Đây hẳn là xui xẻo nhất lịch sử .”
“ nghĩa đen của câu “hất văng tro cốt của ông luôn”.”
“Ai mà thất đức thế , đặt hũ tro cốt một căn hộ cao cấp của !”
“ , biến cả căn nhà thành nhà ma, chắc là thù sâu oán nặng với chủ nhà lắm đây?”
Tô Cô mân mê chuỗi vòng mã não Nam Hồng tay: “Không, hũ tro cốt là do chính chủ nhà đặt gầm giường. Hơn nữa, trong hũ chính là cha ruột của ông .”
“Chủ nhà cố tình đặt tro cốt của cha gầm giường, dẫn ma nhà, cùng cha hợp mưu trêu chọc thuê nhà để chiếm đoạt tiền thuê,” Tô Cô vạch trần âm mưu .
Nam Cường bừng tỉnh ngộ: “À, thảo nào lúc đòi tiền thuê, ông bình tĩnh đến thế, cứ như lường chuyện!”
“Để tính xem nào, mỗi ký hợp đồng với thuê, chủ nhà đều thu ba mươi nghìn tệ cho một quý. Mà thuê nào cũng ở một tháng vội vàng bỏ . Một năm ông cho thuê mười hai , là thể kiếm chẵn ba trăm sáu mươi nghìn tệ!”
“Trời đất, cứ ăn kiểu vài năm là kiếm đủ tiền mua một căn nhà mới .”
“Cái mưu tính toán kỹ đến mức ở tận Hải Nam còn thấy tiếng lách tách.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Bí kíp giàu phiên bản âm phủ đây .”“
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-99.html.]
"Tô Cô gật đầu: “Chuyện chỉ . Căn hộ cũng là do gã lừa đảo mà . Vốn dĩ nơi là tổ ấm của một gia đình ba đang sống yên , cho đến khi con ma mặt lẻn , quấy cho họ một nhà gà ch.ó yên. Thấy nhà ma ám, họ đành bán tháo căn nhà với giá rẻ mạt, thế là gã chủ nhà hiện tại nghiễm nhiên vớ món hời.”
“ là một lũ ghê tởm! đòi tiền nhà ngay bây giờ!” Nam Cường tức đến mức đập đùi bình bịch, vội lấy điện thoại gọi cho chủ nhà, nhưng gọi mãi vẫn tài nào liên lạc .
Nam Cường bật dậy, định xông cửa: “ địa chỉ nhà , đến tận nơi tìm!”
“Đừng nóng, để tiễn một đoạn.” Tô Cô nhẹ nhàng búng tay một cái.
Chỉ trong nháy mắt, Nam Cường thấy gọn trong nhà của gã chủ nhà. Phòng khách một bóng , còn cửa phòng ngủ thì đang khép hờ. Nam Cường chột , và chủ nhà chỉ ký hợp đồng qua mạng chứ từng gặp mặt trực tiếp bao giờ.
Anh đ.á.n.h bạo đẩy cửa phòng ngủ, lớn tiếng gọi tên gã chủ nhà: “Trần Lư Bằng!”
Trong phòng ngủ kê một chiếc bàn máy tính to sụ. Trước bàn, một gã béo lưng về phía . Gã nặng hơn một trăm hai mươi lăm ký, mặt mày bặm trợn, đầu đeo tai , đang mải mê đắm chìm trong thế giới game, phấn khích rung đùi đắc ý, thấy tiếng Nam Cường gọi.
Nam Cường ghé sát gần, rõ màn hình máy tính đang chiếu một tựa game otaku của nước láng giềng. Mấy nhân vật nữ trong game nổi tiếng vì ăn mặc hở hang. Trần Lư Bằng dán mắt màn hình, mắt long lên sòng sọc, miệng lẩm bẩm: “Lộc Lộc của , vợ yêu của . Lộc Lộc là đáng yêu nhất.”
[Hiện trường quê một cục!]
[A a a! Chơi cùng game với nó mà thấy nhục dùm luôn á!]
[Xin vì để bạn thấy một gã béo thế , ngay đây.jpg]
Nam Cường lia điện thoại, camera chiếu thẳng chiếc bàn ngập ngụa trong rác rưởi. Quần áo của Trần Lư Bằng dính đầy vụn khoai tây chiên và mì tôm, đất thì vương vãi vỏ lon Coca. Trong góc phòng là một đống quần áo bao lâu giặt, ruồi nhặng bay vè vè xung quanh.
[Cứu mạng, cái mùi như xuyên qua màn hình luôn !]
[Trời đất ơi, bao giờ dọn phòng ?]
[Nhìn tướng là công ăn việc gì .]
[Ăn ngủ, ngủ ăn, đúng chuẩn một con sâu gạo.]