Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mất Cả Thế Giới, Gặp Được Anh - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-02 12:09:06
Lượt xem: 2,877

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng, hắn thỏa hiệp.

"Em đừng cựa quậy, tất nhiên, anh cũng sẽ không động đậy gì cả…”

Nhưng tôi đã chọn sẵn vị trí, thuần thục cuộn tròn người lại, ôm chặt lấy hắn.

Giọng Cố Triều Sinh khựng lại.

Tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Trước kia tôi vẫn ôm chú gấu Bắc Cực siêu lớn của mình để ngủ.

Mặc dù Cố Triều Sinh không mềm bằng nó, nhưng kích thước thì cũng xêm xêm.

Tôi thấy tâm trạng khá tốt, tự mình lầm bầm: "Ngủ ngon."

Sau đó lập tức chìm vào giấc ngủ sâu.

Trong mơ, con thú nhồi bông trong lòng ngày càng nóng, như một chiếc lò sưởi nhỏ.

Ấm áp thật đấy.

Tôi ôm chặt hơn nữa.

Từ đó về sau, tôi luôn ngủ chung giường với Cố Triều Sinh.

Hôm nay cũng vậy.

Cố Triều Sinh với vẻ mặt mệt mỏi bưng nước rửa chân đến cho tôi.

"Rửa xong em cứ lên giường trước đi, đợi anh tắm xong sẽ ra đổ nước."

[Nữ phụ không biết nhục à! Ngày nào cũng ăn cũng uống, tiêu xài của nam chính, sao còn dám để hắn đổ nước rửa chân cho mình chứ? Nữ phụ phải hầu hạ nam chính rửa chân mới đúng!]

[A a a, bao giờ cục cưng nữ chính mới xuất hiện vậy? Chỉ có nữ chính mới biết xót nam chính của chúng ta thôi.]

[Sắp rồi, sắp rồi, đến lúc đó nữ phụ hèn hạ cứ chờ bị đuổi ra đường mà sống lang thang đi!】

Tôi hơi ngơ người.

Từ nhỏ đã có người khác rửa chân cho, tôi cũng quen rồi.

Cũng không thấy Cố Triều Sinh làm vậy có gì không đúng.

Tôi vỗ vỗ đầu, ban ngày tôi còn nói phải đối xử tốt hơn với Cố Triều Sinh mà.

Thế là tôi xuống giường, lóng ngóng đi đổ nước.

Nước b.ắ.n cả vào tay, tôi ghét bỏ không chịu nổi, lại phải rửa tay thêm mấy lần nữa.

Khi tôi quay lại, đúng lúc Cố Triều Sinh vừa tắm xong.

Thấy tôi xách chậu nước, hắn sững người.

"Sao em lại tự đi đổ vậy?"

Tôi bĩu môi: "Muốn đổ thì đổ thôi."

Sau khi nằm lên giường, Cố Triều Sinh theo thói quen kéo tôi vào lòng.

Tôi từ chối.

Tôi thầm nghĩ, vừa tự đổ nước lại không bắt hắn làm đệm, thế này là đủ tốt với hắn rồi còn gì.

Như vậy, chắc là hắn sẽ không đuổi tôi đi đâu.

Không ngờ Cố Triều Sinh lại sầm mặt ngồi dậy, ánh mắt âm u đáng sợ.

"Giang Hành Chi, hôm nay em bị làm sao vậy?"

Tôi ấm ức không chịu nổi.

Đã đối xử tốt với hắn như thế rồi mà hắn còn quát tôi.

Tôi tức tối nói: "Tôi muốn ngủ thì ngủ, không muốn ngủ thì không ngủ! Có vấn đề gì sao?"

Cố Triều Sinh nghe xong lời này, vành mắt đỏ hoe, vẻ mặt càng đáng sợ hơn.

Hắn siết chặt cổ tay tôi, để lại một vòng hằn đỏ.

"Giang Hành Chi, em xem tôi là đồ chơi sao? Muốn vứt là vứt à?"

Đoán đúng rồi đấy.

Chẳng phải hắn là hàng thay thế tạm thời cho chú gấu Bắc Cực của tôi sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-ca-the-gioi-gap-duoc-anh/chuong-2.html.]

Cố Triều Sinh đọc ra ý nghĩa từ biểu cảm của tôi, nghiến răng nghiến lợi nói.

"Thời gian qua, rốt cuộc chúng ta là gì?"

Là gì ư?

Bây giờ tôi không còn là đại tiểu thư nữa, hắn hình như cũng không được xem là người hầu của tôi.

Tôi ấp úng không trả lời được.

Cố Triều Sinh cười lạnh, khóa tôi vào lòng, tứ chi quấn chặt lấy tôi.

"Giang Hành Chi, bất kể chúng ta là gì, tôi cũng sẽ không buông tha cho em."

Sau ngày hôm đó, Cố Triều Sinh rõ ràng đã lạnh nhạt với tôi hơn.

Hắn vẫn làm cơm, giặt giũ, đi làm nuôi tôi như trước.

Nhưng trong bát của tôi lại đầy ắp cà rốt mà tôi không thích ăn.

Dù tôi có chậm hiểu đến mấy, cũng có thể cảm nhận được.

Vậy phải làm sao đây?

Tôi còn phải dựa vào hắn để đoạt lại gia sản của mình nữa đấy.

Đều tại mấy cái bình luận đó, không nói rõ cách đoạt lại gia sản, cũng chẳng cho tôi thêm chút manh mối nào.

Mỗi lần trên bàn ăn, tôi luôn có lòng muốn làm hòa.

Nhưng cái miệng tôi cứ cứng như đá, không thể nói ra nổi một lời dịu dàng.

Đợi thêm mấy ngày, cuối cùng tôi cũng chờ được một cơ hội để xoa dịu mối quan hệ.

Nhìn cơn mưa ngoài kia, lòng tôi vui thầm.

Cố Triều Sinh không mang theo chiếc ô duy nhất trong nhà!

Vậy bổn tiểu thư đây sẽ rộng lượng ban ơn cho hắn một lần vậy.

Khi đến địa điểm làm việc bán thời gian của Cố Triều Sinh, từ xa tôi đã nhìn thấy hắn.

Quả nhiên, hắn đang đứng dưới mái hiên đợi tạnh mưa.

Bên cạnh có một cô gái xinh xắn đang nói chuyện với hắn.

Lòng tôi chợt thắt lại.

[A a a, thì ra nữ chính đã xuất hiện sớm vậy rồi! Đứng cùng khung hình với nam chính trông thật thích mắt, thật ngọt ngào!]

[Nữ phụ nên biết điều một chút, đừng đi quấy rầy họ, nữ chính của chúng ta vừa có tiền vừa có sắc, không phải cái loại gia đình phá sản như cô ta có thể so sánh!]

Ngón tay tôi nắm chặt cán ô đến trắng bệch.

Nữ chính lại chính là Tần Quỳnh Quỳnh, người hầu số một của tôi trước đây.

Chính cha cô ta đã hãm hại cha tôi vào tù, còn bản thân cô ta thì một bước lên mây, trở thành người giàu nhất mới của Giang Thành.

Tần Quỳnh Quỳnh cũng đã lộ ra bộ mặt thật với tôi, cướp đoạt mọi thứ của tôi, khiến tôi bị đuổi ra khỏi biệt thự trong cảnh không một xu dính túi.

Tại sao? Cố Triều Sinh rõ ràng biết tôi hận gia đình Tần Quỳnh Quỳnh mà.

Tần Quỳnh Quỳnh lại là nữ chính của hắn…

[Ha ha ha, nữ phụ ngây ra rồi kìa. Tính tình tệ như vậy, tưởng nam chính sẽ chiều mãi cô ta sao? Nói không chừng đã sớm ghét cô ta c.h.ế.t đi được rồi!]

[Nữ chính đã xuất hiện, nữ phụ có thể cút đi được rồi!]

Như bị một luồng sét đánh trúng, tôi bỗng bừng tỉnh.

Đúng vậy, trước đây tôi đã ức h.i.ế.p Cố Triều Sinh nhiều lần như thế, sau khi hắn đón tôi về, tôi cũng luôn đối xử không tốt với hắn.

Hắn chắc chắn đã ghét tôi đến c.h.ế.t rồi.

Hơn nữa hắn còn nói: “Hắn sẽ không buông tha tôi”.

Nói không chừng, Cố Triều Sinh thậm chí còn hận tôi.

Nghĩ đến khả năng này, tôi mơ màng quay người chạy đi.

Trong mơ hồ, tôi nghe thấy có người gọi tên tôi.

Nhưng tôi chỉ biết bất chấp mà lao đi như bay.

Trái tim, không hiểu sao lại đau đến mức sắp vỡ tung.

 

Loading...