Mặt Nạ Của Em - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-09-30 07:50:16
Lượt xem: 86
Đầu xuân, máy điều hòa trong phòng việc mở lên.
Một cơn gió lạnh theo cửa sổ đóng chặt len lỏi , gió lạnh se se, cô gái đang ngủ gục bàn khẽ rùng một cái, tỉnh dậy từ trong mộng.
Cô mở mắt , hoảng hốt ngoài cửa sổ, cây ngô đồng ngoài cửa sổ trổ những mầm non mới, cảnh tượng thật ấm áp.
“Tách.”
Cô thu hồi ánh mắt, lấy điều khiển tắt máy điều hòa.
Vầng trán lạnh lẽo, cô đưa tay vuốt một cái, lúc mới phát hiện một lớp mồ hôi mỏng. Khuôn miệng của cô gái cong lên, để lộ một nụ khổ.
Lại mơ nữa .
Lại mơ đến gương mặt đầy m.á.u của đứa bé đó, bóng lưng dứt khoát rời , còn cái đó… thế giới hoang tàn đổ vỡ.
“Cốc cốc cốc.” Tiếng gõ cửa phòng việc kéo suy nghĩ của cô trở về, cô dừng một chút, đầu .
Người gõ cửa đẩy cửa bước , “Sư tỷ, sư tỷ, hôm nay một lợi hại đến học viện y học, bây giờ đang trong phòng hội nghị đó.”
Chàng trai xông 20 tuổi, gương mặt trẻ con, một trai cao lớn cho đầu gặp gỡ dùng hai từ dễ thương để hình dung.
“À.” Lâm Tẫn Nhiễm, gọi là sư tỷ phụ họa một tiếng, lười biếng : “Quý Đồng, thuốc ?”
Ngô Quý Đồng ngừng , “Sư tỷ, bao nhiêu , em là trẻ tuổi gương mẫu, em hút thuốc lá.”
Lâm Tẫn Nhiễm ngoắc ngoắc ngón tay, “Vậy , mua giúp chị một bao .”
“Không mua!” Ngô Quý Đồng đặt bữa trưa của xuống mặt cô, “Ăn cơm, ăn cơm , hút gì mà hút.”
Lâm Tẫn Nhiễm xoa xoa mi tâm, mỗi khó chịu cô hút thuốc, lúc thằng nhóc c.h.ế.t tiệt nên chống đối cô gì.
“Sư tỷ, em với chị , chị là một bác sĩ mà ngày nào cũng hút thuốc, t.h.u.ố.c lá hại cho thể thế nào chị ?” Ngô Quý Đồng giúp cô lấy đũa lải nhải, “Hơn nữa đây là văn phòng của giáo sư , chị quên là hút thuốc ở đây giáo sư mắng cho một trận ?”
“Được , .” Lâm Tẫn Nhiễm liếc một cái, “Phiền quá !”
“Này, chị thật là, em bụng mang cơm trưa cho chị mà chị còn chê em, em cho chị …”
“Cậu lợi hại là ai ?” Cuối cùng Lâm Tẫn Nhiễm thể chịu mấy lời lải nhải của , vì tìm một đề tài chặn họng Ngô Quý Đồng . Quả nhiên, sắc mặt Ngô Quý Đồng lập tức đổi, “Chính là đàn nổi tiếng Chu Thời Uẩn của trường chúng hồi , thì cũng là học sinh ưu tú của giáo sư chúng luôn.”
Tay cầm đũa của Lâm Tẫn Nhiễm chợt khựng , “Cậu Chu Thời Uẩn?”
“ , lớn hơn em mấy khóa, nhưng khi em trường thì gặp , siêu trai.” Ngô Quý Đồng , “À, sư tỷ, chị gặp ?”
“Lúc ở trường cho tới bây giờ đều từng gặp.” Trường học lớn như , vô cùng bận rộn, gặp cũng là chuyện bình thường, huống chi Lâm Tẫn Nhiễm còn cố ý tránh mặt nữa.
“Sư tỷ từng gặp hả, đáng tiếc, đáng tiếc quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-1.html.]
Lâm Tẫn Nhiễm nhạt, khi lớn lên thì gặp, nhưng lúc nhỏ thể là luôn cùng , dù … cũng là em trai của đó mà.
Những chuyện liên quan đến đó, liên quan đến Chu gia, cô đều theo bản năng mà trốn tránh, đụng chạm tới nữa.
“Sư tỷ, chị ăn nhanh lên, ăn xong chúng cũng đến phòng hội nghị xem một chút, em đàn Chu cũng do nể mặt giáo sư nên mới trở về, bây giờ bên đó chắc đông .”
“Không .”
“Hả? Tại ?” Ngô Quý Đồng trừng mắt, “Lúc bác sĩ nổi tiếng nào đến chị đều sẽ nghiêm túc , ?”
“Chị buồn ngủ, chị ngủ.” Lâm Tẫn Nhiễm buông đũa xuống, duỗi lên.
“Ơ , sư tỷ!”
Ngô Quý Đồng định cản cô thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng của giáo sư Bao Thuần Bân, “Không nghĩ đến là Chu cũng tới, gặp Thời Uẩn ?”
Vừa dứt lời thì một giọng nhã nhặn nhẹ nhàng vang lên, “Vẫn ạ, chỉ là nghĩ nhiều năm gặp giáo sư nên qua hỏi thăm thôi.”
“Ôi, vẫn , gì ho , , .”
Vừa dứt lời, cửa phòng việc liền mở .
Ngô Quý Đồng Lâm Tẫn Nhiễm một cái, hiển nhiên đang nghi ngờ giáo sư chuyện với ai. Lâm Tẫn Nhiễm , mà cô cánh cửa đang chầm chậm mở , gương mặt dường như luôn bình tĩnh chợt đanh .
Chu ?
Không thể nào.
Ngô Quý Đồng mới đề cập đến Chu Thời Uẩn, bây giờ một Chu nữa tới, cô khỏi liên tưởng đến…
Cửa mở , Bao Thuần Bân xuất hiện ở cửa, một tay của ông mở rộng cửa , tay còn tư thế “mời ”.
“Thầy, đây là…” Ngô Quý Đồng nghiêng qua, ánh mắt chằm chằm đang đến.
Bất ngờ là một đàn ông xe lăn, mà còn là một đàn ông trai nữa.
Chỉ đơn giản là áo sơ mi và áo khoác, nhã nhặn như ngọc, qua thì dịu dàng tao nhã. Ngô Quý Đồng cũng là từng thấy , nhưng đầu tiên gặp đàn ông thì trong lòng vẫn kinh ngạc.
Người sáng suốt chắc đều thể là bình thường…
"Ơ? Sao hai các con ở trong văn phòng của thầy?” Bao Thuần Bân kinh ngạc hai bọn họ.
Ngô Quý Đồng miễn cưỡng rời tầm mắt khỏi đàn ông xe lăn, ho khan một tiếng, “Con, con đến tìm sư tỷ, sư tỷ mới ngủ trong phòng thầy đó.”
“Cái gì?” Bao Thuần Bân trợn mắt Lâm Tẫn Nhiễm một cái, “Con bé , lúc nào cũng .”
Ngô Quý Đồng tiếp tục phụ họa, “ ạ, đúng ạ.”