"Thứ ở trong bình nhỏ  thì cứ 10 phút thì thả  một , cái  thì 7 phút một , còn cái ..."
 
Thuốc tắm của Chu Chính Hiến  nghiêm ngặt  giống bình thường, mỗi phần dược liệu đều   chuẩn  sẵn, đúng giờ đúng khắc thả  trong nước. Trong đầu Lâm Tẫn Nhiễm lướt qua một suy nghĩ đen tối, hết sức tập trung ghi nhớ lời của Vân Thanh.
 
"Thiếu gia, để  đỡ ." Vân Thanh giao cho Lâm Tẫn Nhiễm xong thì chạy đến bên cạnh Chu Chính Hiến.
 
Lâm Tẫn Nhiễm  đầu  , cũng   bản    tiến lên dìu   . Có điều cũng may Chu Chính Hiến cũng  để Vân Thanh dìu,  một câu  cần  tự   xuống bể tắm.
 
Nửa  của  chìm trong nước bể tắm, sương mù lượn quanh, Lâm Tẫn Nhiễm chỉ  thể   bóng lưng của    nước thấm ướt mà thôi.
 
"Này." Vân Thanh vỗ nhẹ cô một cái, Lâm Tẫn Nhiễm  đầu   .
 
Vân Thanh , "Em   ngoài  lấy chút đồ, chị ở đây trông nhé, nhớ thả thuốc ."
 
"Nhớ , yên tâm ."
 
Vân Thanh gật đầu, dùng dáng vẻ "Thấy chị  thông minh em cũng tin tưởng chị"  cô    khỏi bể tắm thuốc.
 
Trong bể tắm thuốc chỉ còn  hai : Lâm Tẫn Nhiễm và Chu Chính Hiến, Lâm Tẫn Nhiễm nhàn nhã dựa  cạnh bàn, đặt tầm mắt lên  ở trong bể, mây mù lượn lờ, trai  đang tắm, ôi, hình ảnh    cũng khá mê .
 
Lâm Tẫn Nhiễm ôm cánh tay, trong lòng yên lặng đánh giá, loại cảnh   lưng ,   phía  thì thế nào nhỉ? À... gương mặt đó của  nhất định càng  hơn nữa.
 
Lâm Tẫn Nhiễm thoải mái xem xét,  khi đến giờ, cô lấy thuốc, dựa theo lời Vân Thanh giao, từ từ thả  trong bể.
 
Là một bác sĩ, lúc Lâm Tẫn Nhiễm  việc  chuyên tâm, cho nên cô cũng  chú ý  một  bé từ cửa lén lút  .
 
Lâm Tẫn Nhiễm thả thuốc  xong thì  lên, nhưng chiếc thảm  chân đột nhiên    kéo một cái, Lâm Tẫn Nhiễm khựng ,  kịp  đầu    theo quán tính  ngã nhào về phía , mà  mặt chính là bể thuốc của Chu Chính Hiến...
 
"Rào rào!" Bọt nước văng tung tóe, một tiếng ầm  Chu Chính Hiến ngạc nhiên  đầu .
 
Mà  bé đang   hài lòng  phía  bể thuốc, nhưng   thấy mặt của Chu Chính Hiến thì nhất thời kinh ngạc cứng đờ , "Ơ! Tại    là  nhỏ..."
 
"Triêu Triêu!" Chu Chính Hiến trầm giọng quát lớn.
 
Cậu bé run lên, hoảng sợ , "Cháu, cháu cho rằng  nhỏ đang ở trong bể thuốc, cháu  cố ý !" Nói xong,  hình nhỏ bé nhanh chóng biến mất khỏi phòng tắm thuốc.
 
Cậu bé chạy quá nhanh, khổ  Lâm Tẫn Nhiễm vô tội  hại  thẳng cẳng. Nước trong bể chỉ nông đến vai của Lâm Tẫn Nhiễm, nhưng đối với vịt mắc cạn như Lâm Tẫn Nhiễm mà , độ cao   thể đủ dìm c.h.ế.t cô trong đó.
 
Cô giãy giụa lung tung, trong lúc cô cảm giác  sắp sặc đến chết, rốt cuộc  một cánh tay mạnh mẽ vững vàng đỡ lấy hông của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-10.html.]
 
Mà cảm giác an   đến từ một  đàn ông  giọng  trầm thấp,  , "Duỗi chân,  thẳng lên."
 
Lâm Tẫn Nhiễm khua khua loạn xạ một lúc, cuối cùng cũng  thể bình thường chạm chân xuống đáy bể.
 
"Khụ khụ khụ!" Mùi thuốc dày đặc xông  trong mũi, Lâm Tẫn Nhiễm giữ lấy "cây trụ"   mặt , gấp gáp thở hổn hển mấy .
 
Đợi đến khi cô thở bình thường , nhất thời ý thức  tình huống lúng túng hiện giờ. Cả  cô ướt đẫm   mặt Chu Chính Hiến, tay  đang đỡ eo của cô, mà tay cô thì đang kéo bờ vai của , hai  dựa    gần, bầu  khí kiều diễm  tên  phần... mập mờ.
 
"Xin  Chu ,    bơi." Lâm Tẫn Nhiễm nghiêng đầu,  dám  .
 
"Nhìn  ." Trong mắt Chu Chính Hiến  chút ý ,  , "Không  chứ?"
 
"Không ." Lâm Tẫn Nhiễm  khan một tiếng, "Bể  cũng  sâu lắm,   thể  , ... thả tay  ."
 
Chu Chính Hiến buông lỏng tay, "Được."
 
Khóe miệng Lâm Tẫn Nhiễm giật giật, cô lùi về  một bước.  cô vẫn đánh giá thấp sức nổi của nước, và đánh giá quá cao khả năng thăng bằng của bản , cho nên vì lùi gấp về , kết quả là cả  cô   khuynh hướng khụy xuống.
 
Gay go thật.
 
Lòng Lâm Tẫn Nhiễm chợt lạnh lẽo, con  nó thật là mất mặt.
 
Mà cô cũng  lường   bản  cứ như    nước nhấn chìm  nữa, may là Chu Chính Hiến  nhanh chóng vớt cô lên.
 
Lâm Tẫn Nhiễm: "..."
 
"Đưa cô lên bờ nào." Giọng  của Chu Chính Hiến  bất đắc dĩ.
 
Lâm Tẫn Nhiễm càng thêm lúng túng, cái tư thế  vớt  cô từ trong nước quá mức  mật , tuy  là vì giúp cô, nhưng cô  khó thích ứng .
 
"Cảm ơn, nhưng  kéo tay  là  ."
 
Không cần vác cả   lên như thế...
 
Lâm Tẫn Nhiễm theo bản năng đưa tay đỡ  n.g.ự.c ,  cách  xa một chút, nhưng cảm xúc  lòng bàn tay  cho cả  cô cứng đờ.
 
Quần áo   Chu Chính Hiến mặc vốn thích hợp cho việc tắm nước thuốc, một tầng vải mỏng manh, ngâm  nước thì cũng  khác nào  mặc, lúc tay của Lâm Tẫn Nhiễm đặt lên, đương nhiên cảm nhận  hai điểm nào đó...  nhô lên.
 
Chu Chính Hiến cũng sửng sốt,  hạ tầm mắt,  thấy rõ ràng sắc mặt biến đổi của cô gái trong ngực.