Mặt Nạ Của Em - Chương 131

Cập nhật lúc: 2024-10-28 13:16:20
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau lưng Chu Chính Hiến và Lâm Tẫn Nhiễm là một đám học sinh tiểu học đang tò mò , mà mấy giáo viên và hiệu trưởng thì còn ngạc nhiên hơn.

 

"Chu , bác sĩ Lâm, hai ... quen ?" Hiệu trưởng do dự một lúc cuối cùng cũng hỏi.

 

"Có quen." Chu Chính Hiến thẳng lên, đầu hiệu trưởng , " theo cô đến đây, hôm qua cô gọi điện thoại với rằng mấy bạn nhỏ ở đây đáng yêu, cho nên cũng đến xem."

 

Hiệu trường lập tức hiểu , "Hóa là như , chúng thật sự... cảm ơn bác sĩ Lâm."

 

Mặt Lâm Tẫn Nhiễm đầy dấu chấm hỏi, ngày hôm qua ? Ngày hôm qua vốn bọn họ gọi điện thoại, dối mà bình tĩnh thật đấy.

 

"Đợi lát nữa hẵng , em tiêm cho mấy bạn nhỏ ." Lâm Tẫn Nhiễm để ý đến mấy đang vây xem, dứt khoát với Chu Chính Hiến.

 

Chu Chính Hiến cũng giận, trực tiếp xuống bên cạnh chỗ cô, "Được, đây đợi em."

 

Lâm Tẫn Nhiễm: "..."

 

Ngô Quý Đồng yên lặng gần, cực kỳ mờ ám , "Chu , chỗ nhất định trong lòng chị sẽ nhộn nhạo, ở đây đều là những bông hoa của tổ quốc, thể qua loa."

 

Lâm Tẫn Nhiễm lườm , "Nửa câu phía chị đồng ý, câu phía ... Ngô Quý Đồng, cũng dám coi thường chị ?"

 

Ngô Quý Đồng thấp giọng , "Sư tỷ , chị thấy mấy cô giáo ở đây đang nhộn nhạo Chu , chị là bạn gái của phản ứng sinh lý?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm, "... Cút việc ."

 

Ngô Quý Đồng yên lặng trở về, Chu Chính Hiến mỉm một bên, "Anh cho phép em khi xong thể nhộn nhạo, bây giờ việc cho , quấy rầy em nữa."

 

Lâm Tẫn Nhiễm hừ một tiếng, cụp mắt ống tiêm, chỉ là hai tai ửng đỏ vẫn thoát khỏi ánh mắt của Chu Chính Hiến.

 

Không hiểu đám trẻ con sợ kim tiêm, đến lượt một đứa bé sáu bảy tuổi thì nó chịu phối hợp.

 

"Mẫn Mẫn, đau , em đừng sợ." Mẫn Mẫn là em gái của Tiểu Đồng, học lớp một ở đây, thấy Mẫn Mẫn chịu phối hợp, Tiểu Đồng vội vàng chạy tới khuyên.

 

"Chị ơi, em sợ đau, em tiêm ." Đôi mắt to của Mẫn Mẫn ngập đầy nước mắt, trông đáng thương.

 

"Bé con, sẽ đau , nhanh thôi." Lâm Tẫn Nhiễm nghiêm túc , "Chị chắc chắn."

 

"Em , em bệnh, em tiêm ." Mẫn Mẫn phản kháng dữ dội, Tiểu Đồng khó xử Lâm Tẫn Nhiễm, "Bác sĩ Lâm, em gái em tiêm cũng chứ ạ?"

 

"Không thể ." Lâm Tẫn Nhiễm nhíu mày, "Đây là vắc-xin phòng bệnh, mấy đứa đều tiêm hết."

 

"Không , , em chị ơi." Mẫn Mẫn Tiểu Đồng và một giáo viên giữ , chạy nên đành trốn trong lòng Tiểu Đồng.

 

"Mẫn Mẫn, xem đây là cái gì nào?" Đột nhiên, Chu Chính Hiến ở bên cạnh luôn giữ im lặng bỗng nghiêng , "Không tò mò , em hỏi quả phép thuật là gì ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-131.html.]

Lâm Tẫn Nhiễm đầu , cái quái gì ?

 

cho Mẫn Mẫn thật sự ngẩng đầu lên , "Thế nhưng nãy còn với tụi em là quả phép thuật bên trong truyện tồn tại."

 

Chu Chính Hiến mỉm , "Đó là do ít quả phép thuật, sợ sẽ lấy nó, bây giờ, đưa quả phép thuật cho em."

 

Chu Chính Hiến mở lòng bàn tay , tay một gói kẹo đóng gói tỉ mỉ từ lúc nào, gói kẹo sáng rực lên giống như chuyện đó thật .

 

Mẫn Mẫn thấy gói kẹo xinh xắn như liền sáng mắt, "Em ..."

 

"Muốn cũng , nhưng mà quả phép thuật chỉ thể dành cho dũng cảm nhất, em như ?" Một tay Chu Chính Hiến chống cằm, dịu dàng lười biếng khiến khác thể rời mắt.

 

Mẫn Mẫn sững sờ gật đầu, "Em... em dũng cảm mà."

 

"Ồ, nhưng mà đến cả việc tiêm thôi em cũng dám."

 

Mẫn Mẫn trừng mắt, nghẹn ngào phản bác, "Ai, ai em dũng cảm, ai em dám tiêm, em, em dám mà."

 

Hai mắt Lâm Tẫn Nhiễm sáng ngời, vội vàng tranh thủ khi còn thể, "Được, để cho thấy em dũng cảm nhé."

 

Mẫn Mẫn hoảng sợ Lâm Tẫn Nhiễm, nhưng liếc mắt sang lòng bàn tay Chu Chính Hiến. Sau khi liên tục do dự, cuối cùng cô bé dường như coi thường cái chết, đưa tay cho Lâm Tẫn Nhiễm.

 

Chu Chính Hiến thấy cong môi , dụ dỗ đưa kẹo đến bên miệng cô bé, "Ăn xong thể xinh như công chúa Bạch Tuyết, ừm... Mẫn Mẫn thật sự dũng cảm."

 

Lâm Tẫn Nhiễm tiêm thuốc , lúc tiêm xong cô liếc sang Chu Chính Hiến, giờ phút , đàn ông đang động viên bạn nhỏ, gương mặt Chu Chính Hiến dịu dàng đến nỗi dường như bóp một phát là thể chảy nước.

 

Lâm Tẫn Nhiễm mỉm , bộ dạng dỗ trẻ con... Thật sự mắt.

 

"Quả phép thuật ăn ngon quá." Trong lòng Mẫn Mẫn chỉ để ý đến vị ngọt, tiêm xong cũng phát hiện , "Anh ơi, em thật sự sẽ trở nên xinh như công chúa Bạch Tuyết ?"

 

"Sẽ mà." Chu Chính Hiến nghiêm túc vớ vẩn, "Sau lớn lên em sẽ ."

 

"Em cũng thể gặp bạch mã hoàng tử ?"

 

Chu Chính Hiến cân nhắc, "Đương nhiên ."

 

"Cái ... Bạch mã hoàng tử trai giống ạ?" Trong lòng Mẫn Mẫn ngập tràn mong đợi hỏi.

 

"Ha ha." Lâm Tẫn Nhiễm khẽ một tiếng, Chu Chính Hiến ở bên cạnh lườm cô, cô lập tức bình tĩnh thu biểu cảm.

 

"Mẫn Mẫn, thể quấy rầy Chu nữa, đằng còn nhiều bạn nữa tiêm, em đến đây với cô." Cô Tiểu Nghiêm bận rộn bế Mẫn Mẫn xuống ghế.

 

"Chu , cảm ơn ngài."

 

Chu Chính Hiến cong môi, "Không gì."

Loading...