Mặt Nạ Của Em - Chương 138

Cập nhật lúc: 2024-10-30 04:25:59
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm ngày trôi , qua khỏi cơn nguy kịch nhưng vẫn tỉnh.

 

Lâm Tẫn Nhiễm thể phòng bệnh thăm , vì cô thường xuyên ở phòng bệnh của cả ngày, bất kể ai đến nghỉ ngơi thì cô vẫn vững như kiềng ba chân, cô thường một câu: Cô sợ khi tỉnh dậy đầu tiên .

 

Rất nhiều của Chu gia đến đây thăm Chu Chính Hiến, mà Hoắc lão phu dứt khoát ở Tứ Xuyên đợi đến lúc tỉnh. Chu Duy Ân đổi tính cách ồn ào, sẽ ngẫu nhiên trong phòng bệnh một câu, chỉ ở cạnh Lâm Tẫn Nhiễm. Sau khi trải qua chuyện , cũng thông suốt , nào thể đổi vị trí của Chu Chính Hiến trong lòng Lâm Tẫn Nhiễm, vĩnh viễn sẽ đổi.

 

... Cứ như , bây giờ thật sự chỉ cần thấy cô , chỉ cần cho cô vui vẻ là .

 

Hôm nay, Lâm Tẫn Nhiễm vẫn phòng bệnh của .

 

Anh vẫn yên lặng đó, ngoại trừ gương mặt còn tái nhợt như nhưng vẫn gì khác biệt lắm, vẫn ở đó, chỉ là đang ngủ mà thôi.

 

Lâm Tẫn Nhiễm giơ tay nắm c.h.ặ.t t.a.y , tựa mặt lòng bàn tay , "Còn tỉnh nữa , em đợi bao lâu?"

 

"Chu Chính Hiến, tỉnh , em vui chút nào."

 

"Anh , hôm qua Triêu Triêu đến, nó nhiều, nếu hôm nay còn tỉnh, đợi lát nữa nó đến chừng sẽ tiếp đấy."

 

...

 

Giữa trưa.

 

"Tẫn Nhiễm." Cửa phòng bệnh đẩy , Tô Căng Bắc và Thiệu Tố Oanh đến, "Mười hai giờ , chúng ăn cơm ."

 

Lâm Tẫn Nhiễm hai bọn họ, "Mọi , đói."

 

Tô Căng Bắc và Thiệu Tố Oánh liếc một cái, "Bác sĩ kiểm tra cho cả một , một chị ở đây cũng chuyện gì để , tiên ăn cơm , chị cũng thể kiệt sức ."

 

Sau khi thì thật sự là mấy bác sĩ , bộ dạng bọn họ xem đẩy Chu Chính Hiến kiểm tra.

 

Lâm Tẫn Nhiễm cũng lên theo, " theo nữa."

 

Bác sĩ , "Người nhà bệnh nhân cần theo, thể phòng kiểm tra."

 

Lâm Tẫn Nhiễm, " chờ ở bên ngoài."

 

"Haizz, chị theo bọn ăn cơm ." Tô Căng Bắc bước tới ép cô, "Đợi chúng cơm nước xong xuôi thì cả cũng trở về ."

 

Tô Căng Bắc và Thiệu Tố Oánh một trái một đưa , thật hai cô lo lắng cho Lâm Tẫn Nhiễm, nhiều ngày như , dường như cô đang trao đổi linh hồn cho khác, bộ dạng hồn bay phách lạc như , thế nào cũng thấy đau lòng.

 

Ba xa mà ăn trong nhà hàng gần bệnh viện.

 

" ăn xong ." Lâm Tẫn Nhiễm vội vàng ăn lên, " về ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-138.html.]

"Này , chờ bọn một chút!" Thiệu Tố Oánh và Tô Căng Bắc vội vàng lên, Thiệu Tố Oánh thanh toán, Tô Căng Bắc thì đuổi theo Lâm Tẫn Nhiễm, thật trong lòng bọn họ Lâm Tẫn Nhiễm cũng là bệnh, cô cần quan sát từng giờ từng phút một.

 

Bởi vì thời gian bọn họ dùng cơm vô cùng ngắn, hơn nữa phòng kiểm tra tương đối gần cho nên nên Lâm Tẫn Nhiễm đến phòng kiểm tra chứ phòng bệnh.

 

"Bác sĩ, Chu Chính Hiến còn ở bên trong ?" Lâm Tẫn Nhiễm hỏi bác sĩ từ phòng kiểm tra.

 

"Cô Chu ?" Bác sĩ , "Không, tỉnh , bây giờ đang ở phòng bệnh, cô ?"

 

"Cái gì..." Lâm Tẫn Nhiễm sững sờ, tiếp theo là mừng rỡ, mà Tô Căng Bắc và Thiệu Tố Oánh phía cô yên lặng liếc một cái, fuck, rốt cuộc hôm nay bọn họ gây nghiệp chướng gì ?

 

"Lâm..."

 

Lời còn dứt, hai thấy Lâm Tẫn Nhiễm chạy đến phòng bệnh, cô sốt ruột, cơ thể lảo đảo suýt nữa ngã xuống.

 

"Chờ gì nữa? Đi thôi!" Tô Căng Bắc .

 

Thiệu Tố Oánh, "À!"

 

Lâm Tẫn Nhiễm chạy một mạch ngừng, lúc cô thật sự bước đến phòng bệnh thì bước chân cứng đờ, cô nhắm mắt , tay run rẩy, cuối cùng cũng đẩy cửa phòng .

 

Trong phòng bệnh , Hoắc lão phu nhân, Chu Thời Uẩn, Chu Diễn... nhiều ở bên trong.

 

Lâm Tẫn Nhiễm chậm chạp bước , mà lúc cô đến, căn phòng đang tiếng chuyện bỗng yên tĩnh trở .

 

Tô Căng Bắc và Thiệu Tố Oánh đến với Lâm Tẫn Nhiễm, Chu Thời Uẩn thấy Tô Căng Bắc liền kéo cô đến bên cạnh , "Đi thế?"

 

Tô Căng Bắc hổ, "Vốn đưa Tẫn Nhiễm ngoài ăn một bữa, đó , ngờ bỏ lỡ thời khắc cả tỉnh , ừm... Chị đợi nhiều ngày như , bề ngoài như thể sắp kiệt sức."

 

Chu Thời Uẩn khẽ, trong mắt lộ vẻ cưng chiều, "Ngốc."

 

Tô Căng Bắc liếc , nhưng lúc cũng lười thêm, trong lòng tràn đầy hi vọng đôi nam nữ khác lo lắng.

 

Lâm Tẫn Nhiễm chậm rãi tới gần, cô há hốc mồm nhưng nên lời, cơ thể cô giống như khác giữ , rõ ràng cô chạy tới ôm nhưng hiểu sợ hãi.

 

Đây là sự thật ?

 

Giờ phút giường, sắc mặt mặc dù vẫn tái nhợt nhưng cuối cùng cũng sức sống, dịu dàng nho nhã, là bộ dạng mà cô quen thuộc.

 

Lúc Lâm Tẫn Nhiễm sững sờ Chu Chính Hiến, cũng ngước mắt về phía cô. Đôi mắt của đảo, giống như hồ sâu đen thẳm trực tiếp hút cô .

 

Trong đôi mắt lăn tăn gợn sống, cuối cùng biến thành ánh sáng nhẹ nhàng.

 

Tất cả đều trở nên yên tĩnh, bỗng nhiên cong môi , chậm rãi đưa tay với cô.

 

"Nhiễm Nhiễm, qua đây cho ôm một cái nào."

Loading...