Sau trận động đất ở Vân Nam, Chu Chính Hiến nghỉ dưỡng hơn nửa năm, Lâm Tẫn Nhiễm lo lắng cho cơ thể của nên màng ngày đêm ở bên cạnh chăm sóc . Điều đơn giản tới là cô trực tiếp ở trong phòng của con mắt của tất cả Chu gia, chung giường chung gối với .
Không ai dám gì, cũng ai dám thảo luận, bởi vì ngay cả Hoắc lão phu nhân cũng chỉ mà gì.
Tóm ... Mọi ngoại trừ khiếp sợ còn kinh ngạc, nhất là mấy phòng y tế từng là đồng nghiệp của Lâm Tẫn Nhiễm, bọn họ đều vẻ mặt đầy mờ mịt.
Hóa bên cạnh là phu nhân tương lai, haizzz... Hối hận vì nịnh bợ đúng chỗ!
Sau , Chu Chính Hiến và Lâm Tẫn Nhiễm kết hôn theo như mong của , bọn họ đặc biệt chậm rãi tận hưởng tuần trăng mật, cũng thuận tiện để một hạt giống trong tuần trăng mật.
Có lẽ vẫn còn ấn tượng, một thời gian ngắn Hoắc lão phu nhân luôn Chu Chính Hiến cưới vợ, bà còn với tốc độ nhanh chậm của Chu Chính Hiến, khi Chu Thời Uẩn con mà vẫn tí động tĩnh nào.
Mà bây giờ Hoắc lão phu nhân thấy khá mất mặt.
mà việc mất mặt bà vui.
Chu Chính Hiến và Lâm Tẫn Nhiễm giống với Chu Thời Uẩn và Tô Căng Bắc, hai khi kết hôn nhiều năm mới con, mà Chu Chính Hiến và Lâm Tẫn Nhiễm kết hôn con, tốc độ cực nhanh cho Chu Thời Uẩn hận thể bế Tô Căng Bắc về phòng từng giây từng phút một.
Con đầu lòng của Chu Chính Hiến và Lâm Tẫn Nhiễm là con trai, vốn Triêu Triêu là thằng nhóc yêu quái, bây giờ thêm một đứa con trai nữa, thể thấy, Chu gia sẽ gặp nhiều rắc rối.
Khi đứa bé còn đầy một tuổi, Chu Chính Hiến bế con trai sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan . Về càng ngày càng cảm thấy đúng, rõ ràng là sinh con trai nhưng tại cảm giác sinh một tình địch nhỉ???
Sau khi công việc của Lâm Tẫn Nhiễm quỹ đạo thì càng ngày càng bận rộn, mà khi cô về nhà thì luôn dính lấy con trai, dạo đều chơi với đứa con trai năm tuổi, dường như thèm quan tâm đến .
Chu Chính Hiến bất mãn, vì một ngày khi cô về nhà chặn cô , "Nhiễm Nhiễm, em nhớ hôm nay là ngày gì ?"
"Hôm nay?" Lâm tẫn Nhiễm dừng một chút nhưng nghĩ , "Là ngày gì?"
"Vậy mà em cũng ?" Chu Chính Hiến véo mặt cô, "Ngày quan trọng như chúng ngoài ăn cơm, chỉ hai chúng ."
Lâm Tẫn Nhiễm hiểu, "Vậy hôm nay là ngày gì?"
Chu CHính Hiến ho một tiếng, "Là ngày... chúng hôn đầu."
Lâm Tẫn Nhiễm: "..."
"Làm , thấy ngày đáng kỷ niệm." Đối diện với biểu cảm im lặng của Lâm Tẫn Nhiễm, Chu Chính Hiến vẫn nghiêm túc, "Đi thôi, chở em đến một nơi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-139.html.]
Lâm Tẫn Nhiễm ngăn cản , "Này , đợi tí, để em xem Thụy Thụy ."
"Không cần xem, bây giờ đến giờ ăn cơm tối, lẽ thằng bé đưa đến phòng ăn ."
Lâm Tẫn Nhiễm "À" một tiếng, "Vậy thì thật , chúng ăn ở nhà thì cũng cho một tiếng."
Nói xong cô về phía phòng ăn, Chu Chính Hiến nhíu mày, để cho cô vì nếu gặp thằng bé thì cô sẽ nữa.
Gần đây Chu gia ăn cơm đúng giờ, tất cả tập trung cùng ăn.
"Ôi chị dâu, chị về ?" Mấy ngày nay Thiệu Tố Oánh ở nhà, cứ thấy Lâm Tẫn Nhiễm liền tới bắt chuyện, đó bày biểu cảm dễ thương, "Ôi, Thụy Thụy lời, em cho thằng bé ăn cơm nó cũng ăn, kén ăn tí nào."
"Cô nhỏ , thật cô cần đút cơm cho cháu , tự cháu ăn ." Đứa bé năm tuổi chớp chớp đôi mắt sáng ngời, .
Thiệu Tố Oánh như mùa, "Do cô coi thường cháu , , cô đút, cô đút nữa nhé."
"Chính Hiến, Tẫn Nhiễm, hai đứa cũng xuống ăn cơm ." Hoắc lão phu nhân lên tiếng.
"Không , hôm nay bọn cháu việc ngoài ăn." Chu Chính Hiến .
Đứa bé xong lập tức sang Lâm Tẫn Nhiễm, "Mẹ ơi ?"
Lâm Tẫn Nhiễm khẽ , cô đến mặt thằng bé phủi mấy hạt cơm xuống, "Không , hỏi cha con ."
"Con cũng , con cũng ngoài ăn cơm." Thằng bé lập tức buông đũa xuống, dùng đôi mắt đáng thương Lâm Tẫn Nhiễm, "Ăn cái gì ngon , ăn cái lẩu xiên que ăn đúng ạ?"
"Khụ khụ!" Lâm Tẫn Nhiễm liếc mắt con trai, cái thể lung tung, việc cô bí mật dẫn thằng bé ăn "Thực phẩm rác rưởi" thể để cho khác ?
Thằng bé lập tức hiểu ý, vì thấp giọng , "Mẹ , và cha ăn vụng đồ ăn ngon thể dẫn con ."
Mặc dù giọng nhỏ nhưng ở đều thấy, bà cụ thằng bé đang khẩn trương rộ lên.
Lâm Tẫn Nhiễm nhéo nhéo gương mặt mềm mịn của thằng bé, "Việc đó..."
"Được." Chữ còn miệng thì đàn ông phía kéo cô.
Lâm Tẫn Nhiễm khó hiểu đầu , chỉ thấy Chu nhà cô đang liếc con trai bảo bối, , "Ăn cơm , ngoan ngoãn đợi cha về."
Thằng bé há to miệng, "Cha dẫn con ..." Nói xong về phía Hoắc lão phu nhân, vẻ mặt đầy tủi , "Cụ ơi, cha cháu dẫn cháu kìa...."