Nhớ tới lúc còn nhỏ, bởi vì uống thuốc sợ đắng nên   lén lút chuẩn  cho bản  mấy viên đường, nhưng chuyện   cha  ,  đó ông trách mắng   nghiêm khắc. Cha ,  chịu  một chút đắng thì     gánh vác  bộ Chu gia?
 
Vốn   là chuyện lớn nhưng về   thật sự  ăn đồ ngọt nữa.
 
Những thứ đồ ngọt , coi như tất cả là một bức ảnh thu nhỏ . Mọi chuyện đều  kiềm chế, càng thích thứ gì thì càng  giả vờ như  thích, bất kể là ông nội  cha   mất, bà nội và mấy vị trưởng bối Chu gia bây giờ cũng , tất cả bọn họ đều  với ,  là  thừa kế của Chu gia,  thể để  khác nắm  một chút nhược điểm nào. Anh gánh vác  bộ Chu gia, cái    là bảo vệ Chu gia, chỉ     khiếm khuyết nào thì Chu gia mới  thể   khẽ hở.
 
"Mang xuống ." Chu Chính Hiến .
 
"Cậu  ăn nữa ?"
 
Chu Chính Hiến  , "Đùa với cô  chút thôi."
 
"Đùa? Cậu còn  đùa hả?" Chu Diễn khựng , thầm , "Lâm Tẫn Nhiễm  đúng là khác với  ."
 
Chu Chính Hiến  sững sờ,  ,  cũng thấy  bốn chữ   cô . Rõ ràng là một cô gái  lớn tuổi lắm nhưng đôi mắt   sự hờ hững và cô đơn  đúng với  tuổi.
 
Khác với  ... đại khái là bởi vì cái  cho nên mới  hứng thú với cô ?
 
Mấy ngày , Chu Chính Hiến   cơ hội để "lấy cớ" bắt cô  những việc vặt vãnh lúc  uống thuốc nữa,   kinh nghiệm  đầu thì Lâm Tẫn Nhiễm cũng sẽ    lừa mà giúp  uống thuốc  nữa.
 
Sau khi "hầu hạ" xong  , cô nhận  điện thoại của Ngô Quý Đồng.
 
"Sư tỷ, chị đang ở  ?"
 
Lâm Tẫn Nhiễm còn đang buồn phiền vì lúc nãy Chu Chính Hiến giả vờ  đổ thuốc, nếu cô  nhanh tay lẹ mắt thì chắc bát thuốc   đổ sạch .
 
"Đi ."
 
Ngô Quý Đồng  thấy giọng  tức giận của thì hết hồn, "Làm,   ? Chị đang tức giận ? Sư tỷ, chị cũng sẽ tức giận ?"
 
Lâm Tẫn Nhiễm kiên nhẫn hỏi, "Có chuyện gì thì  ."
 
"À  , là thế , em  hỏi chị, ngày mai chị   nghỉ ?"
 
"Ngày mai chị  về trường,  thế?"
 
"Thế mà chị  hỏi em  thế!" Ngô Quý Đồng lập tức bày  bộ dạng đau lòng  chết, "Sư tỷ, ngày mai là sinh nhật em, chị  lương tâm  , sinh nhật em mà chị cũng  nhớ nữa."
 
"Sinh nhật của ?" Lâm Tẫn Nhiễm khựng  một chút, "Được, sinh nhật vui vẻ nhé!"
 
"Chị đừng  vội, sinh nhật em còn  đến mà." Ngô Quý Đồng , "Muốn thật sự chúc phúc em  thì ngày mai chị đến dự sinh nhật em là , cũng   gì, chỉ mời mấy  bạn ăn cơm,  đó  chơi thôi, hàng ngũ "bạn " của em chắc chắn là  thể thiếu chị ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-22.html.]
 
Lâm Tẫn Nhiễm dựa   cột nhà, "Tấm lòng của chị,   là  , chị  đến ."
 
Ngô Quý Đồng than thở, "Tấm lòng của chị cái gì chứ! Hoàn   nhận ! Em  , nhất định chị  tới đó, nếu  em sẽ... em sẽ  loạn phòng ngủ của chị!"
 
Lâm Tẫn Nhiễm: "..."
 
"Cúp đây!"
 
Điện thoại  dập xong, Lâm Tẫn Nhiễm bất đắc dĩ  một tiếng,  cho cô chút cơ hội phản kháng nào cả.
 
"Cô  chuyện điện thoại với ai ?" Đột nhiên một giọng  đàn ông vang lên. Bởi vì cách  gần nên Lâm Tẫn Nhiễm sợ hết hồn, cô  đầu thì  thấy Chu Duy Ân  đằng ,  tự nhiên giơ tay vỗ   một cái, "Lớn tiếng như   gì hả?"
 
Chu Duy Ân  vỗ một cái thì choáng váng vài giây, "...  hỏi cô  chuyện với ai."
 
Hai tay Lâm Tẫn Nhiễm túy ý đút  túi áo, "Một  bạn."
 
"Ừ..."
 
"Cậu tìm  ?" Lâm Tẫn Nhiễm ngước mắt   , thằng nhóc ,  đây rõ ràng thấp hơn cô, bây giờ cao hơn cô cả một cái đầu, "Đờ  như   gì?"
 
Chu Duy Ân bỗng nhiên phục hồi tinh thần,   cũng   tại  bản   ngẩn  như  nữa, chỉ thấy đôi mắt đen như mực  của cô mang theo một chút ý  thì  rời mắt ..
 
"   đờ   ,  đang nghĩ tới một chuyện."
 
"Nghĩ tới một chuyện?" Lâm Tẫn Nhiễm gật gật đầu, "Được,   từ từ nghĩ ,    đây."
 
"Ê!" Chu Duy Ân kéo tay cô, "Cô đợi ,  còn  cho cô  mà."
 
Lâm Tẫn Nhiễm dừng    , Chu Duy Ân mím môi, "Cô  ăn cơm đúng ?"
 
"Hả?"
 
"Đi,  với ,  kêu   đồ ăn ngon cho cô." Sau khi  xong, phát hiện Lâm Tẫn Nhiễm   gì, Chu Duy Ân  thấp thỏm. Người  và mấy cô gái   giống ,  khác thì luôn  theo. Cô thì ngược , việc cô từ chối là  bình thường.
 
"Được,  thôi."
 
"Hả?" Chu Duy Ân sững sờ,  ngờ cô  dễ dàng đồng ý như ,  khi phản ứng , dĩ nhiên    vui mừng. Đương nhiên, vẻ mặt của  vẫn khống chế , "Vậy đừng sững sờ nữa, cùng bổn thiếu gia  thôi."
 
Chu Duy Ân  toe toét  phía , Lâm Tẫn Nhiễm thấy bóng lưng của   thì  nhạt,   cũng coi như là một  của Chu gia thật lòng đối xử với cô. Sau khi cô "chết",   cũng  buồn...
 
Nơi ở của Chu Duy Ân khá xa lạ với Lâm Tẫn Nhiễm, nhớ  lúc  cha  của    nghiêm khắc, mỗi ngày Lâm Tẫn Nhiễm dám chạy tới thư phòng của Chu Chính Hiến, nhưng   dám  đến chỗ của Chu Duy Ân.