"Bộp!" Lâm Tẫn Nhiễm đá  đũng quần một   chạy lên giúp,   trừng mắt, đau đến nỗi   sống, vội  xổm xuống. Tên còn  thấy  thì chạy qua tóm lấy Lâm Tẫn Nhiễm, một tay Lâm Tẫn Nhiễm ngăn cản , tay  dùng sức đánh  cằm .
 
Mấy thế vật lộn đơn giản Phó Tư Nguyên dạy cô vẫn khá  ích,  đến cùng hai  đàn ông  chỉ là  bình thường,   vệ sĩ chuyên nghiệp gì, cho nên Lâm Tẫn Nhiễm cũng đánh   đám .
 
Tình huống  mắt cực kỳ hỗn loạn,   báo cảnh sát,    chạy khỏi hiện trường, còn   trợn mắt há mồm  tình huống .
 
Fuck,    dũng mãnh quá !
 
Lâm Tẫn Nhiễm  đánh   quan tâm tình hình của Chu Duy Ân, mà   cùng cô là một thanh niên trói gà  chặt,   ở bên cạnh căn bản  giúp  gì. Nhất thời Lâm Tẫn Nhiễm  thoát  , chỉ  thể trơ mắt  Chu Duy Ân say khướt đánh  với  .
 
Đột nhiên, Lâm Tẫn Nhiễm thấy  đàn ông  cầm mảnh vụn chai rượu  đ.â.m Chu Duy Ân, bỗng nhiên cô trừng mắt, mặc kệ   mắt, kinh ngạc hô một tiếng  lao lên  Chu Duy Ân.
 
Lúc cánh tay cô đang chặn mảnh vụn chai rượu đó thì phía  cũng vang lên một giọng  tràn ngập sự tức giận, "Lâm Tẫn Nhiễm!"
 
Giọng   hề xa lạ, là , nhưng tại     thể xuất hiện ở đây?
 
Lâm Tẫn Nhiễm  suy nghĩ nhiều, bởi vì cánh tay  đ.â.m đau nhói  cô  thể phân tâm  nữa, cô khẽ rên một tiếng, xoay  đá bay  đàn ông đang cầm chai rượu .
 
Lúc xoay , rốt cuộc cô cũng  rõ  tới, là Chu Chính Hiến.
 
Anh mặc âu phục phẳng phiu,  dáng vẻ thì chắc là từ hội nghị trở về vẫn   quần áo. Cô thấy  chạy qua  vội bế cô lên.
 
Vết thương  tay  dài  sâu, m.á.u chảy thành dòng, lúc  cũng dính lên quần áo của . Sắc mặt Lâm Tẫn Nhiễm trắng bệch, cánh tay  đau  cả  cô  hoảng hốt, "Chu Chính Hiến?"
 
"Cô điên !" Anh cúi  trợn mắt giận dữ  cô, nhưng ánh mắt đó  tràn ngập sự đau lòng và lo lắng.
 
Lâm Tẫn Nhiễm híp mắt, "Anh thả  xuống  , em trai  sắp  đánh thành đầu heo ."
 
"Nó c.h.ế.t là đáng đời!" Chu Chính Hiến lạnh lùng  mấy  vệ sĩ  theo , "Mấy  đưa Chu Duy Ân về cho , còn ở đây xử lý sạch sẽ."
 
"Vâng!"
 
"Mấy  gây chuyện ,  cho bất cứ ai  cả, bắt  hết."
 
"Vâng, ."
 
"Anh là ai, mấy    là phạm pháp đấy!" Rốt cuộc  đàn ông cầm chai rượu cũng kịp phản ứng,   và bạn    mấy  mặc đồ đen cao lớn  mắt thì cực kỳ sợ hãi.
 
"Phạm pháp?" Người đàn ông cầm đầu  lạnh một tiếng, "Cũng   một chút   chọc tới ai, ở Bắc Kinh mà dám động đến  của Chu gia,  thấy  chán sống ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-52.html.]
"Là... là  đàn ông  tấn công  mà, còn cô  nữa, là cô  đánh  ." Người đàn ông cầm chai rượu kinh ngạc.
 
Anh    xong,   liền  thấy  đàn ông ôm   dũng mãnh lên tiếng, "Coi như cô  đ.â.m  một nhát, thì  cũng nên im lặng cho ."
 
Lời  bá đạo đến mức vô lý    rùng  một cái,  đàn ông .... thật khủng khiếp.
 
Lâm Tẫn Nhiễm cũng ngẩn , tiếp theo  cong môi  "Nếu  đến sớm   như thế,  thật sự sẽ đ.â.m  một nhát."
 
"Cô câm miệng  ." Chu Chính Hiến cúi đầu  cô, " đưa cô tới bệnh viện ."
 
Chu Chính Hiến bảo tài xế chạy đến bệnh viện gần nhất, vết thương của Lâm Tẫn Nhiễm  sâu, cho nên nhất định  khâu . Chu Chính Hiến chờ ngoài phòng phẫu thuật,    hàng ghế ngoài hành lang, trong lòng  rối bời.
 
Vốn là   về tới nhà, đột nhiên  đến phòng y tế gặp  nào đó, nhưng  nghĩ tới  hầu ở phòng y tế bảo là cô  đến quán bar tìm Chu Duy Ân , còn  Chu Duy Ân uống say.
 
Lúc đó sắc mặt  liền đen kịt , cũng  kịp suy nghĩ  cho  lái xe đến quán bar.
 
   nghĩ tới,   cửa sẽ thấy cảnh tượng , cô đang đánh  với  khác, hơn nữa còn chặn chai rượu giúp Chu Duy Ân. Lúc  cánh tay cô chảy máu,   kinh ngạc  hoảng sợ. Anh  ít khi mất bình tĩnh nhưng    rối loạn.
 
Anh , thời điểm đó   lo lắng,  sợ hãi. Thấy cô  thương,   trực tiếp xé nát   cô  thương ...
 
"Két."
 
Cửa phòng phẫu thuật mở , Chu Chính Hiến lập tức  lên, "Bác sĩ,  ?"
 
"Vết thương   khâu , dưỡng bệnh một thời gian thì   ,  chăm sóc  bệnh thật  nhé."
 
Rốt cuộc Chu Chính Hiến cũng thở phào nhẹ nhõm, "Vâng."
 
Lâm Tẫn Nhiễm   giường bệnh, lúc  chuẩn   dậy đột nhiên  kéo . Cô ngước mắt , chỉ thấy một  cao lớn  thẳng  giường,   cô từ  cao xuống, mặt  hề cảm xúc.
 
"Có thể về  hả?" Cô hỏi.
 
"Tại  cô  đến quán bar?" Chu Chính Hiến  trả lời cô, mà ngược  lạnh lùng hỏi.
 
Lâm Tẫn Nhiễm khựng , "Chu Duy Ân say rượu gọi điện thoại,   nhất định  đến đón. Nếu   đến    thể sẽ gây sự. Cho nên  liền dẫn theo một  nữa  tìm  , nhưng...  cũng  ngờ    gây chuyện ."
 
Chu Chính Hiến giận quá thành , "Cô lo lắng nó gây chuyện? Cô quan tâm đến nó như thế từ bao giờ?"
 
Lâm Tẫn Nhiễm mím môi,  lên tiếng.
 
Hai  giằng co một lúc, đột nhiên, Chu Chính Hiến hỏi, "Sao , cô thích nó hả?"