"Giường nhỏ quá,  là thôi ." Lâm Tẫn Nhiễm  xong lập tức giãy giụa   lên.  cô  bắt đầu hành động,  ở phía  liền một tay kéo ngang hông cô, một chân vắt ngang qua giữ cả  cô .
 
Trời đất  cuồng, Lâm Tẫn Nhiễm trực tiếp   ôm sang bên ngoài, sự ấm áp lập tức tràn đến, mà  thở của  cũng từ bốn phía bao bọc lấy cô.
 
Trong mùi thanh sạch mang theo hương vị nhàn nhạt của thuốc đông y, Lâm Tẫn Nhiễm vùi trong n.g.ự.c , tim bắt đầu đập nhanh.
 
"Giường cũng  quá nhỏ,  đủ." Tiếng  của Chu Chính Hiến từ đỉnh đầu cô truyền tới, Lâm Tẫn Nhiễm khẽ ho vài tiếng, "Cái đó, em khó chịu lắm,  buông em  ."
 
"Ồ." Chu Chính Hiến cũng  buông cô , mà kéo cô lên  cho đầu cô  thể thò  khỏi chăn.
 
Bốn mắt  , khuôn mặt cách   gần.
 
Lâm Tẫn Nhiễm: ".."
 
Thà cô  chui xuống thì hơn.
 
Ôm  con gái trong ngực, cuối cùng trái tim của Chu Chính Hiến mới cảm thấy yên . Anh nghĩ,   thừa nhận rằng  giờ phút   vẫn còn lo lắng và sợ sệt, sợ cô  ở bên , sợ cô  còn lo lắng chút nào cho  nữa.
 
"Chu Chính Hiến." Lâm Tẫn Nhiễm mím môi, khó khăn  định  tinh thần của , "Anh  em là ai ? Anh hiểu rõ   ôm là ai ?"
 
Cánh tay bên hông cô siết chặt , "Bất kể em là ai, dù  em cũng chính là em."
 
Đều là  trong lòng .
 
"Em   là Chu Nhiên." Lâm Tẫn Nhiễm ngước mắt  , "Em vĩnh viễn sẽ   Chu Nhiên, cho nên, nếu  hổ thẹn với cô   còn thích cô , xin  đừng đặt nó lên  em, em  cần ."
 
Nói xong, Lâm Tẫn Nhiễm   thở dài một tiếng, "Lâm Tẫn Nhiễm,  lẽ em quên  ,  đây  lâu     theo đuổi em mà."
 
Lâm Tẫn Nhiễm cứng đờ.
 
"Em xem, bất kể bộ dạng em  đổi  , thành  thế nào,  đều thích em." Chu Chính Hiến khẽ , "Cái    quá rõ ràng , em  là của ."
 
Khóe miệng Lâm Tẫn Nhiễm  giật giật, "Nguyên nhân  tạo nên kết quả,  thích em thì  chứ, thích em thì em  là của  , Chu đại thiếu gia cũng tự tin quá  đấy."
 
"Ừ, em  cũng  lý." Chu Chính Hiến khẽ chống trán  cô, "Vậy thì  là của em là  ."
 
Lâm Tẫn Nhiễm cạn lời, "Từ khi nào mà da mặt  dày như  hả?"
 
"Nhóc con...  tới da mặt,     thể sánh  với em chứ?" Chu Chính Hiến khẽ , "Anh còn nhớ  đầu tiên tắm nước thuốc,     lưng  ngẩn , còn  chịu   ngoài mà  chằm chằm   lâu đấy nhé."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-77.html.]
Lâm Tẫn Nhiễm nghẹn lời, cái  là lật  món nợ năm xưa ?
 
"Anh đưa lưng về phía em mà,   thấy em ?"
 
"Tự cho rằng  che giấu  ?" Chu Chính Hiến nắm cằm cô, "Anh đưa lưng về phía em nên  thể cảm nhận  đấy."
 
Lâm Tẫn Nhiễm liếc  một cái, lập tức giễu cợt, "Vậy thì  cũng   đắn, rõ ràng trong phòng tắm thuốc  phụ nữ mà vẫn ung dung tắm rửa,  nào,  cố ý bày  dáng vẻ như thế đúng ?"
 
"Ồ,   đắn?" Anh  đôi môi hồng nhạt của cô,  nghiêng  về phía , "Nếu  chúng   một vài chuyện   đắn nhé?"
 
Đột nhiên Lâm Tẫn Nhiễm ngây , còn  kịp  thì môi   áp lên môi cô .
 
Đây là câu hỏi ? Mẹ , câu  là trần thuật mà!
 
Lâm Tẫn Nhiễm bắt đầu lùi về phía , nhưng tay Chu Chính Hiến kéo eo cô,  nhẹ nhàng giữ lấy  cho cô lộn xộn, lúc  đầu lưỡi của  cũng cạy mở miệng cô  mà trượt  trong, khiến cô  thể nào tránh .
 
Mùi vị của cô   từng thưởng thức, nhưng ý nghĩa của     giống những  . Anh xác định bản   thích Lâm Tẫn Nhiễm, nhưng  giây phút khi  cô là Chu Nhiên, trong lòng xuất hiện nhiều cảm xúc đan xen, nhưng đều là cảm giác vô cùng mừng rỡ.
 
Bởi vì đây chính là cô bé của , cô bé  cưng chiều nhiều năm như , yêu nhiều năm như ...
 
Lâm Tẫn Nhiễm vẫn trợn tròn mắt, bởi vì cách  quá gần, lúc  cô    rõ  đôi mắt của Chu Chính Hiến, nhưng cô   cũng đang  cô, hai  gắn bó chặt chẽ, dường như trong  khí còn nhen nhóm chút lửa.
 
Hơi thở của  quá gần, quá nồng đậm, Lâm Tẫn Nhiễm vẫn luôn  để bản   duy trì sự tỉnh táo nhưng trong lúc vô tình  mê . Cơ thể của cô  run rẩy, một cảm giác chua xót  tên dâng lên mũi, giống như oan ức trong quá khứ tranh  xông .
 
Cô mạnh mẽ ép loại cảm xúc đó xuống, cũng dùng sức cắn lên môi  một cái.
 
Chu Chính Hiến  đau, lùi  một chút, đôi mắt  bình tĩnh  cô, "Lâm Tẫn Nhiễm..."
 
Lâm Tẫn Nhiễm tỉnh táo  , chỉ là gò má  khống chế  đỏ ửng lên.
 
Dáng vẻ cấm kị nhưng  hấp dẫn  khác, cô   dáng vẻ của bản  lúc , nhưng Chu Chính Hiến  bộ dạng của cô mê hoặc, ánh mắt của  càng ngày càng nóng rực.
 
Anh  chằm chằm  môi cô, giọng  khàn khàn vang lên: "Thử   nữa."
 
Lâm Tẫn Nhiễm mấp máy môi, ánh mắt  trầm xuống, "Được."
 
Chu Chính Hiến  hôn cô.
 
Lần , hai  hôn đến mức nghẹt thở, bởi vì  chỉ  cố gắng, cô cũng bắt đầu phản công. Mà sự chủ động của cô giống như đầu độc , hấp dẫn tâm hồn,    chỉ  càng nhiều hơn...
 
Lâm Tẫn Nhiễm cảm giác tay của  đang sờ dọc theo eo cô  lên, cô   tay của  còn  gì nữa, chỉ là lúc phản ứng  đột nhiên    lành lạnh.