Chu Chính Hiến  dậy, thuận tiện kéo    đè  sô pha lên,  đưa tay sửa  tóc cô, “Được , mau  quần áo .”
 
Khuôn mặt trắng nõn của Lâm Tẫn Nhiễm bình thường mang vẻ lạnh nhạt bây giờ   thêm chút đỏ ửng  thể giải thích, Chu Chính Hiến  nhịn  véo véo mặt cô. “Anh   ngoài  nhé.”
 
Lâm Tẫn Nhiễm, “... Nói thừa.”
 
Lâm Tẫn Nhiễm đuổi Chu Chính Hiến  ngoài,  ở cửa hoảng hốt gọi  bán hàng . Cô mím môi  quần áo, loáng thoáng   giọng  tức giận của Chu Duy Ân ở bên ngoài,  đó là giọng  bình tĩnh lạnh nhạt của  nào đó đáp .
 
Thay xong cái váy, Lâm Tẫn Nhiễm điều chỉnh  biểu cảm  mới  khỏi phòng  đồ.
 
Cửa  mở , ánh mắt của những  bên ngoài đều tập trung lên  cô. Ánh mắt uất ức của Chu Duy Ân, vẻ mặt bình tĩnh của Chu Chính Hiến, và vẻ mặt m.ô.n.g lung của mấy  còn .
 
Nhất là khi  thấy vết tích đỏ sẫm  cổ cô.
 
“Chào cô.” Ánh mắt Quách Vũ Phi  dấu nổi tò mò, “Kính mời  bằng ngẫu nhiên gặp, buổi tối chúng   hẹn  chơi, cô  cùng nhé?”
 
Vừa dứt lời Quách Vũ Phi liền phát hiện ánh mắt thản nhiên của thiếu gia nào đó dừng   ,   ho một cái, “À,   Chu đại thiếu gia mời cô.”
 
“Không ,  còn  công việc.” Lâm Tẫn Nhiễm  với Quách Vũ Phi, “  .”
 
Quách Vũ Phi, “À  ...”
 
Lâm Tẫn Nhiễm khẽ gật đầu với  , lập tức   khỏi cửa hàng lễ phục.
 
Cô  , Chu Duy Ân cũng lặng lẽ  theo  ngoài.
 
Đinh Nhạc Dung, “Chu Duy......”
 
“Em   đây.” Đinh Viễn Hằng giữ cô  , “Đừng tự   mất mặt nữa.”
 
Đinh Nhạc Dung: “...”
 
Đinh Nhạc Dung ầm ĩ một lúc rốt cuộc cũng chịu rời , cuối cùng, trong cửa hàng chỉ còn  ba  đàn ông cùng với  bán hàng  run rẩy ôm cái váy ở góc.
 
“Anh Chu, thành thật khai báo,      gì cô gái  ?” Quách Vũ Phi khoác tay lên vai , một bộ dạng  lưu manh.
 
“Quen  hơn hai mươi năm,  từng thấy  dùng ánh mắt như   một  phụ nữ.” Đinh Viễn Hằng cong môi, “Sao , đây là khắc tinh ?”
 
“Khắc tinh?” Chu Chính Hiến nhíu mày, “Có lẽ .”
 
Quách Vũ Phi và Đinh Viễn Hằng trao đổi ánh mắt, “Thích lắm ?”
 
Chu Chính Hiến  trả lời, sải bước   ngoài. “Sắp đến giờ ,  hẹn hẳn là đến .”
 
“Bây giờ ai thèm quan tâm  đó  đến  , trọng điểm bây giờ là , Chu đại thiếu gia, rốt cuộc cũng bắt đầu  chuyện yêu đương .” Quách Vũ Phi lớn tiếng .
 
Chu Chính Hiến dừng bước,  đầu   , “Đối với cô    bây giờ mới bắt đầu, mà là vẫn luôn nhớ mong.”
 
Quách Vũ Phi: “...”
 
Đinh Viễn Hằng: “...”
 
Lâm Tẫn Nhiễm  bộ, phía  vẫn luôn    theo cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-na-cua-em/chuong-86.html.]
 
“Lâm Tẫn Nhiễm.” Người phía  đột nhiên , “Có  cô với   đang ở bên  ?”
 
Lâm Tẫn Nhiễm dừng , xoay    ....
 
“Vừa  trong phòng  đồ hai    gì?"
 
Lâm Tẫn Nhiễm nhíu mày,   ở trong phòng  đồ .....
 
Cũng   cái gì to tát, chỉ   đùa giỡn lưu manh mà thôi.
 
Thấy Lâm Tẫn Nhiễm trầm mặc giống như đang nhớ  tình huống trong phòng  đồ, trong lòng Chu Duy Ân càng thêm chua xót, “Nếu cô   ở bên  ,  cô xem xét  .”
 
Lâm Tẫn Nhiễm bất ngờ ngẩng đầu lên   .
 
“  cô vẫn cảm thấy    đắn, cho nên mặc kệ   gì cô cũng  từng để trong lòng.” Chu Duy Ân tiến lên, cầm lấy tay cô, “ bây giờ   nghiêm túc,  thực sự thích cô.”
 
Lâm Tẫn Nhiễm lặng lẽ rút tay , “... Thật xin , Tam thiếu,    tình cảm với .”
 
“Vậy cô  tình cảm với ai, Chu Chính Hiến ?” Chu Duy Ân tức giận  cô, “ kém   ở điểm nào chứ?”
 
Lâm Tẫn Nhiễm bất đắc dĩ lắc đầu, ngay từ đầu cô  xem   là bạn bè, là em trai, cho nên   suy nghĩ nào khác về  , trong lòng cô sự tồn tại của   với Chu chính Hiến  giống .
 
“Cậu còn nhỏ.”
 
“ còn nhỏ?” Chu Duy Ân cao giọng , “ chỉ nhỏ hơn cô hai tuổi, hai tuổi    chứ?”
 
Lâm Tẫn Nhiễm ho vài tiếng, suy nghĩ một lúc rốt cuộc cũng tìm  một cái cớ, “Ừ... là như thế , con   thật sự  thích tình cảm chị em,  thích mấy ông chú hơn.”
 
Chu Duy Ân: “...”
 
“Cho nên em trai , hai chúng   thích hợp.”
 
Chu Duy Ân, “......” Mẹ kiếp,  sinh sớm vài năm là một sai lầm lớn.
 
“Về .” Lâm Tẫn Nhiễm như trưởng bối vỗ vỗ vai  , “Tìm một đối tượng  để mà yêu đương , thật  Đinh Nhạc Dung ban nãy cũng  tệ,  thấy cô   thích .”
 
“  thích cô .” Chu Duy Ân rầu rĩ đáp , “ chỉ thích cô.”
 
Lâm Tẫn Nhiễm, “   hiểu, chuyện tình cảm  thể miễn cưỡng.”
 
“Thật  những điều  là cái cớ của cô, cái gì tuổi tác cái gì ông chú......” Chu Duy Ân  về phía cô, “Sự thật là cô thích Chu Chính Hiến đúng ?”
 
Lâm Tẫn Nhiễm im lặng,  trả lời.
 
“Cô  , cô  thích   ?”
 
Cô mấp máy môi, xoay   về ngã tư phía , “  thích Chu Chính Hiến   là việc của ,  khác  cần  .”
 
Thích?
 
Không thích?
 
Cô cũng    rung động, nhưng nó là trái tim, bản   thể khống chế .